(25)
"Tư Giai, tôi nhắc nhở cô một câu, đừng ỷ vào thân phận của mình mà làm càn. Cô ấy không phải là người cô muốn đụng là đụng đâu."
Ánh mắt của Bạch Hạo Vân hiện lên những tia sắc lạnh, giọng nói mang đầy sự đe dọa. Dám động vào Tư Mộc, thì chỉ có con đường, sống không bằng chết.
Trước sự đe doạ của Bạch Hạo Vân, Tư Giai cực kỳ tức giận, lồng ngực cô ta phập phồng, điều đó cho thấy cơn tức giận của cô ta đã lên đến đỉnh điểm. Hai tay cô ta nắm chặt lại, trợn to mắt nhìn hai người.
"Bạch Hạo Vân, anh....!"
"Tôi làm sao?"
"Anh đừng có quá đáng."
Bạch Hạo Vân quăng cho cô ta cái ánh nhìn đầy khinh bỉ. Loại phụ nữ này nhìn thật là bẩn mắt mình.
"Tôi quá đáng ở chỗ nào? Tôi chỉ nhắc nhở cô, đừng có động vào Tư Mộc. Nếu cô dám để ngoài tai lời cảnh cáo của tôi, cho dù cô có là ai đi chăng nữa, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô đâu."
Tư Giai vênh mặt, cằm cô ta hất lên, khuôn mặt lộ rõ vẻ kiêu ngạo. Cô ta là đại tiểu thư của Tư gia, xem Bạch Hạo Vân dám làm gì?
"Tôi cứ thích động đến cô ta đấy, anh làm gì được tôi? Anh định đánh tôi sao? Tôi không tin anh có thể làm gì được tôi."
Tư Giai dường như đã tức giận đến mức không kiểm soát được lời nói của mình. Cô ta căm ghét Tư Mộc, mọi thứ từ nhỏ đều thuộc về cô ta. Nhưng giờ đây, lại có một người có thể đứng ra bảo vệ cho Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833053/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.