(23)
"Tư Mộc!"
Nhìn người con gái đang đứng trước mặt mình, sắc mặt của Tư Giai bỗng tái xanh. Lòng của cô ta đang cực kỳ hoảng loạn, đôi mắt của cô ta nhìn chằm chằm vào người của Tư Mộc.
Tư Mộc nhìn thấy được rồi?
Khuôn mặt cũng không còn sẹo nữa.
Chuyện này rốt cuộc là thế nào?
Trong khi hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu cô ta, không có cách nào giải đáp thì Bạch Duệ Thần đã đưa ông cụ đi chỗ khác để tránh xảy ra xung đột giữa cô ta với ông.
Ánh mắt của Tư Giai vẫn dừng trên người cô, đôi đồng tử co lại, mắt cô ta trợn to như không thể nào tin được.
Tư Mộc không nói gì, chỉ lẳng lặng quan sát thái độ, biểu hiện của chị ta. Ánh mắt cô sắc lạnh chứ không có yếu đuối như trước nữa. Bạch Hạo Vân đã từng nói với cô rằng, cuộc đời của mình là do mình làm chủ, không ai có quyền bắt mình phải sống theo ý họ. Hơn nữa, không thể quá yếu đuối nhu nhược cứ để cho người ta bắt nạt được.
Bây giờ, khi đối diện với chị ta, cô không hề sợ nữa. Cô thật sự muốn xem xem chị ta muốn làm gì cô đây. Đôi môi cô khẽ nhếch lên như đang khiêu khích chị ta.
Tư Giai chôn chân tại chỗ, không thể ngờ rằng sau một thời gian đứa em gái của mình lại thay đổi như vậy. Cô nhìn thấy được, khuôn mặt lại có thể chữa khỏi. Khí thế của Tư Mộc hôm nay hoàn toàn lấn át cô ta.
Tuy hôm nay Tư Giai diện một chiếc váy đắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833051/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.