(18)
"Sao nào, bạn gái cũ, cô có muốn mọi người chiêm ngưỡng dáng vẻ của cô khi ở trên giường không?"
Khoé môi của Tần Dương cong lên, ánh mắt của hắn chứa đầy sự thách thức nhìn về phía chỗ Tư Giai.
"Tần Dương, anh..."
Tư Giai mím chặt môi, hai mắt cô ta trợn tròn nhìn về phía của Tần Dương trên kia. Cô ta căm hận người đàn ông này, cớ gì mà không cho cô ta được sống yên ổn. Cô ta hận hắn tới nỗi chỉ muốn một nhát dao đâm hắn một phát vào ngay lúc này. Nhưng cô ta không thể.
Ông nội của Bạch Duệ Thần vẫn im lặng ngồi đó không lên tiếng, tay ông siết chặt lấy cây gậy mình đang cầm trên tay. Ông chỉ hừ lạnh một tiếng rồi quay đầu đi.
Ông đã biết người phụ nữ này đã không phải cái dạng tốt lành gì rồi. Nhưng thật không ngờ cô ta lại có thể làm ra cái chuyện tày trời như vậy! Điều này chẳng khác gì bôi tro chát trấu vào mặt nhà họ Bạch.
Không ngờ Bạch Duệ Thần lại có thể yêu phải cái loại người này. Thật là mất mặt!
Cha mẹ của Bạch Duệ Thần cũng chẳng dám lên tiếng, bọn họ phẫn nộ thì cũng phẫn nộ thật đấy, nhưng vì đại cục bọn họ đành phải nhẫn nhịn. Vì con trai bọn họ, vì cái ghế tổng giám đốc kia, bọn họ bắt buộc phải nhẫn nhục. Thế lực của Tư gia quá lớn, điều này có thể giúp ích cho Bạch Duệ Thần.
Còn hai ông bà Tư thì không biết giấu mặt vào đâu, nghe Tần Dương nói vậy, bọn họ đã chắc chắn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833046/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.