(3)
"Chồng à, em muốn đi ngắm hoàng hôn , anh đưa em đi nha. "
"Cô quên mất việc mình bị mù sao?"
"Em..... "
"Mau tránh ra, thật là phiền phức."
[....]
Xoảng. Một âm thanh từ trong bếp truyền ra. Hắn chạy vào xem chuyện gì xảy ra.
"Cô làm cái trò gì thế hả? "
"Em... Em chỉ muốn thử nấu cơm thôi mà. "
Đôi bàn tay cô run run, cả người co quắp lại.
"Mẹ kiếp. "
Hắn chửi thề một câu.
"Đã mù lại còn muốn làm. Đúng là đồ vô dụng mà. "
Em chỉ là muốn chứng minh, mình không vô dụng thôi.
[...]
"Tư Mộc, cái cốc trên bàn tôi đâu rồi? "
"Em... Em.. Lúc chiều em có vô dọn dẹp, vô tình làm vỡ nó. "
Cô mấp máy môi, cô sợ, hắn lại nổi giận.
Hắn bỗng nhiên gầm lên :
"Tư Mộc, cái con đàn bà chết tiệt này, cô có biết đó là chiếc cốc Tư Giai tặng cho tôi không hả? "
"..."
"Vậy mà cô lại dám làm vỡ nó. "
Giọng cô run rẩy :
"Em..... Em không cố ý mà. "
Hắn rống to:
"Im miệng. Cô không cần phải giải thích. Cô luôn ghen tị với Tư Giai, nên cố tình làm vỡ đúng không? "
Không có. Thật sự không có mà.
Xin anh đừng tàn nhẫn như vậy.
"Đúng là con đàn bà chết tiệt. Nể tình cô mù tôi không muốn làm gì cô, nhưng cô được nước lấn tới phải không? "
Cô liên tục lắc đầu. Đừng như vậy.
Thật sự không có mà.
Hắn tiến tới sát chỗ cô:
"Hôm nay, nếu tôi không dạy cho cô một bài học, cô sẽ không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833031/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.