Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tô Giản An nhìn chằm chằm Lục Bạc Ngôn rồi miên man suy nghĩ, anh đột nhiên mở mắt. Trong bóng đêm, đôi mắt hẹp dài của anh trông càng thêm nguy hiểm và nghiêm nghị, Tô Giản An bị dọa sợ đến hít một ngụm khí .
Lục Bạc Ngôn cười cười: "Nếu tôi muốn làm cái gì, cô cảm thấy mình còn có thể đứng ở đó sao?"
"Vậy. . . . . . vậy đứng ở đâu?" Tô Giản An hỏi ngớ ngẩn.
"Đương nhiên là —— trên giường." Lục Bạc Ngôn nhếch môi, nở nụ cười đen tối.
Đầu Giản An như bay vào khoảng không —— không phải bởi vì lời của Lục Bạc Ngôn, mà là bởi vì. . . . . . Anh lại biết cô sợ cái gì!
Quá tà ác. . . . . .
"Đưa gối trên sô pha cho tôi." Lục Bạc Ngôn đột nhiên nói.
"Ồ."
Tô Giản An ngoan ngoãn nghe theo, Lục Bạc Ngôn đặt hai cái gối ở giữa giường, mắt cô sáng lên: "A! Đúng là cách hay."
Lục Bạc Ngôn: "Như vậy tôi cũng yên tâm hơn."
Tô Giản An muốn khóc —— anh có ý gì?
Dù như thế nào, Tô Giản An cuối cùng vẫn nằm trên chiếc giường lớn có kê gối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-moi-cuoi-cua-luc-thieu/4556995/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.