Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Trong phòng tổng thống.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Người đàn ông có ngũ quan yêu nghiệt, ngồi vắt chéo chân trên sô pha, khí cao quý, tao nhã, khí chất mạnh mẽ áp chế mọi thứ xung quanh.
Quả thực muốn tim người ta nổ tung!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tô Giản An nhìn anh chăm chú, nhìn thấy đôi môi mỏng của anh phun ra những lời nói lạnh như băng.
"Tôi cũng không có cảm tình với cô, cùng cô kết hôn, chỉ là vì thỏa mãn nguyện vọng nhiều năm của mẹ, nhưng chúng ta sẽ không trở thành vợ chồng chân chính."
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
"Hiểu không?"
Tô Giản An chớp chớp mắt, nhếch khóe môi: "Ồ, thật trùng hợp, tôi cũng không có tình cảm với anh. Anh trai Bạc Ngô, chúng ta bắt tay nhé?"
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Khi mười tuổi, cô luôn gọi anh như vậy. Mười bốn năm sau, cô lại gọi anh như thế, nhưng không hề có sự thân thiết như thủa nhỏ.Nụ cười cô vẫn rạng rỡ như cũ, con ngươi linh động như có thể thấy rõ lòng người.
Lục Bạc Ngôn phớt lờ cô, nói chuyện như giao việc cho cấp dưới: "Ngày mai đem hành lý chuyển đến nhà tôi, sống ở phòng khách."
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-moi-cuoi-cua-luc-thieu/4556973/chuong-2.html