Giá như tôi được như cậu Cẩn Nam à.
Cẩn Nam anh không hiểu ý của Bắc Khải, ảnh tỏ vẻ khó hiểu.
- Cậu muốn như tôi làm gì? Chẳng qua ông bà bô tôi đang đi du lịch nên không có thời gian để ý đến tôi thôi.
- Thôi không nói đến vấn đề này nữa. Uống đi.
" Cạng... keng... keng..."
Sau khi cả hai uống say không còn biết trời đất là gì nữa. Thư Kí Hứa lại phải vác anh về nhà. Vừa về đến cửa thì gặp ngay mẹ anh đang đứng giữa cửa.
- Lại say sao?
Bắc Khải đang say mà nghe giọng nói của mẹ anh cũng phải tỉnh luôn cả rượu.
- Mẹ chưa ngủ sao?
- Anh muốn tôi tức chết sao? có mỗi việc lấy vợ mà cũng không làm được.
- Á... á... đau con....
Bắc Khải anh bị mẹ mình xách tai, đau quá anh không ngừng kêu than. Sao số anh lại khổ vậy.
Thư Kí Hứa thấy sếp mình bị phu nhân xử tử thì anh há hốc mồm mà đứng bất động. Anh nhìn vậy thì chỉ biết cầu mong sếp anh được lành lặn đến ngày mai. Ai mà không biết mẹ sếp đúng là còn hơn cả sư tử chứ.
- Mẹ bỏ con ra trước đã ạ...Đau quá....
- Anh nhìn lại anh xem. Soi gương mình xem đã gần này tuổi rồi còn không chịu lấy vợ.
- Con còn trẻ mà mẹ...
- Anh không lấy vợ thì tôi cho anh đi ăn mày luôn. Sao mà số tôi khổ vậy trời.
Sau bà chỉ mặt anh vào trong gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-me-toi-chon/2869714/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.