Sau khi cô ta đi ra ngoài thì hai anh mới hoàn lại hồn mà nghiêm túc.
Bắc Khải vẻ mặt khó coi nhìn tên thư kí của mình.
- Cậu đúng là chẳng có con mắt nhìn gì cả?
- Em đâu biết cô ta lại thành dạng đó.
Thứ kia Hứa ăn lăn hối lỗi với việc mình làm. Anh đúng là không biết cô ta lại như vậy.
- Tội cậu chưa hết đâu mà còn đứng đó.
Thư kí Hứa nghe anh nói vậy thì bắt đầu hoang mang rồi. Anh có làm gì nên tội đâu cơ chứ.
- Sếp à... em không có mà..
- Cậu nghĩ lại xem.
- Em thực sự không dám ạ.
- Không phải tôi mà sư tử nhà tôi sẽ ăn thịt cậu.
Bắc Khải nhàn nhạ nói và ngồi ghế vì anh biết thể nào vợ anh cũng sẽ nghe tin anh tuyển thư kí nữ. Quả này thì hay rồi, anh cũng xác định xong đời rồi đây.
- Em có làm gì đắc tội với thiếu phu nhân đâu ạ?
Thư kí Hứa vẫn chưa nhận ra lỗi lầm của bản thân mình mà nói.
- Cậu dám tuyển thư kí nữ cho tôi. tội cậu quá nặng chứ sao nữa?
- Hả?
- Ở đó mà hả? mau lên google xem bệnh viện nào chỉnh hình tốt đi.
- Để làm gì vậy sếp?
- Giúp tôi và cậu chỉnh hình sau tai nạn ấy.
Bắc Khải càng nói thì tên thư kí của anh càng ngu ra. Anh càng tức tên này hơn.
- Em và sếp có bị tai nạn đâu ạ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-me-toi-chon/2869614/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.