Sáng hôm sau Hàm Nhiên cô mệt mỏi bước chân xuống giường.
- Mệt muốn chết đi được tên họ Bắc Kia.
Bắc Khải mặt tỉnh bơ nhìn cô vợ xù lông nhím của mình.
- Có làm hài lòng vợ yêu không?
- Hài lòng cái đầu nhà anh ấy, kĩ thuật gì mà kém.
Hàm Nhiên vô tư nói mà không biết con sói đang nhìn mình nữa.
- Hàm Nhiên em dám chê tôi kém sao? Vậy thì tôi càng phải luyện tập nhiều rồi vợ ơi.
Bắc Khải nói xong thì kéo cô xuống giường và tiếp tục hành sự làm cho Hàm Nhiên khỏi dậy nổi nữa.
- Vợ ơi. Kĩ thuật của anh tốt hơn chưa?
- Của anh là nhất được chưa? tha cho em đi.
Hàm Nhiên phải nên tiếng cầu xin anh thì anh mới buông tha cho cô và anh bế cô vào nhà vệ sinh giúp cô vệ sinh cá nhân.
Đang mơ mơ ngủ thì thấy tiếng bước chân vào là Bắc Khải biết cô đã mệt và chưa có gì vào bụng nên anh đã mang bữa trưa đến cho cô.
- Em tỉnh dậy ăn chút ít đi.
- Em.muốn ngủ.
- Nghe lời nào ngoan.
Bắc Khải đỡ cô dậy và đút cho cô từng miếng cháo một. Hàm Nhiên vừa tức vừa vui mừng ăn hết bát cháo.
- Em ngủ tiếp đây.
- Em cứ yên tâm ngủ đi để lấy sức tối chúng ta tiếp tục.
Hàm Nhiên nghe xong giật mình và da tay nổi hết rồi. Gì mà tối tiếp tục chứ? cô mệt muốn chết.
- Anh dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-me-toi-chon/2869608/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.