Dùng bữa sáng xong thì cô lên phòng để nghỉ ngơi. Có lẽ hôm qua vì bị anh xịt nước vào người lúc nửa đêm nên giờ cô đang cảm thấy bản thân không được ổn. Đầu nhức muốn nổ tung, khá lạnh, chảy nước mũi, họng khá rát
Cô nằm li bì trên giường mặc cho anh đi qua đi lại, không chút quan tâm. Thực chất cô không còn sức lực nữa, cứ như cô bị ngã quỵ. Nằm trăn trở một chút thì cô ngủ thiếp đi, bữa trưa cũng không ăn, Lục Hào Kiện cũng không hề đếm xỉa gì đến cô nên cũng không biết cô đang bệnh. Di động của cô vang lên tiếng tin nhắn, người gửi tới là Cố Giai Thụy nhưng cô vẫn không nghe thấy. Có lẽ vì bữa trưa không thấy cô xuống dùng bữa nên nhắn tin hỏi thăm cô
Trời dần buông màn đêm xuống. Lục Hào Kiện có việc nên đã ra ngoài từ chiều. Đến nửa đêm vẫn không thấy quay về. Một mình Đường Nhã Tịnh nằm trên phòng. 1h sáng cô chợt bừng tỉnh. Bụng đói đến run cả người, tay chân không còn chút sức lực nhưng cô ráng vùng dậy xem có Lục Hào Kiện trong phòng không...nhưng căn phòng lại trống vắng đến đau lòng
Cô cầm điện thoại lên thấy tin nhắn của Cố Giai Thụy " Tịnh Nhi sao em không xuống dùng bữa trưa?" " Tối cũng không xuống ăn thế em?" " Em có sao không? "
Cô biết Cố Giai Thụy chỉ thể hỏi thăm qua điện thoại không thể vào phòng cô được. Nếu Cố Giai Thụy vào thì không hay chút nào. Cô nhắn lại cho anh " Anh có thuốc giảm sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mat-tri-cua-tong-tai-doc-ac/211028/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.