Dạo quanh nhà tới trưa biết được toàn bộ mọi thứ trong nhà. Cô lừ đừ đi xuống ngồi trên sofa. Bản thân cảm thấy mù mịt khó tả. Thế phần đời còn lại của cô sẽ ra sao đây? Cứ mãi ra rồi lại vào...vào rồi lại ra trong căn nhà lạnh lẽo này à???
Bật chợt cô nghe tiếng xe ở ngoài. Vội vàng đứng dậy, định chạy ra xem thì người giúp việc chạy ra nói
" Ông chủ về rồi...hiếm khi thật "
Cô vẫn cứng đờ đứng ở đó không biết gì. Cho đến khi người làm mở cửa cho anh vào nhà.
Một người đàn ông cao lớn với vẻ ngoài vô cùng hoàn hảo. Một thân tây trang xám tro cực kỳ tao nhã lịch sự. Bước chân trầm ổn đi vào đổi giày để mang dép trong nhà. Anh cứ nhìn cô chằm chằm khiến cô đứng ngồi cũng không yên. Người giúp việc vẫn đang cặm cụi cất giày cho anh, thì bất chợt anh lên tiếng
- Từ nay về sau việc này không cần làm nữa. Đã có người làm giúp tôi rồi!!!!_ anh nói xong tiện thể quăng một ánh mắt sắc bén lên người cô
Cô đứng đó nôm na cũng nghe được anh đang nói gì. Trong lòng thầm mắng " Tôi hiểu anh đang nói và ám chỉ ai sẽ làm việc đó. Không cần phải nhìn tôi như thể muốn giết "
Anh không nhanh không chậm bước tới sofa ngồi cạnh cô. Cô liền giật mình đứng phắt dậy định đi chỗ khác
- Em ngồi xuống. Em định trốn tránh tôi đến bao giờ. Em liệu mình có thể trốn tôi cả đời không trong khi em đang ở nhà tôi?_ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mat-tri-cua-tong-tai-doc-ac/211012/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.