Thanks em HongTranHuyenMong đã beta.
Khí trời vào đông ở Đài Bắc tuy có se lạnh, nhưng cũng chỉ có thể so sánh với mùa thu ở Boston. Thời tiết nơi đây đặc biệt ôn hòa, Khả Vi rời xa đã vài năm, đây là mùa đông đầu tiên từ khi cô trở về. Thật không ngờ, Khả Vi nhớ nhất trong hoàn cảnh này lại chính là hình ảnh tuyết rơi ở Boston. Lần đầu tiên cô nhìn thấy tuyết, đã đưa tay ra hứng lấy, rồi nhìn nó tan đi nhanh chóng, để lại giọt nước loãng mềm mại cô động. Khi nhìn thấy làn khói trắng phả ra mỗi lần hít thở hay nói chuyện, ban đầu cô không khỏi cảm thấy thích thú.
Mùa đông ở Boston đôi khi rất khắc nghiệt, cái cảm giác lạnh rát càn quét khắp người, có người nói, càng ở lâu thì cơ thể sẽ càng nhạy cảm với cái lạnh ở nơi đây, hô hấp cũng trở nên khó khăn. Khả Vi vốn không thích thời tiếc lạnh lẽo, nó mang cảm giác cô quạnh và buốt giá rất chán chường. Cái lạnh phủ lên vạn vật một màu xám rõ rệt. Thời gian cũng vì vậy mà dường như trôi qua chậm hơn, đêm kéo dài đến tận cùng, ngày thì trôi qua quá nhanh. Bây giờ cô đứng đây, trên tay cầm một tách trà nóng, từ cửa sổ thư phòng nhìn xuống sân vườn, hoa lá bên ngoài vẫn khoe sắc dáng, không khí u nhã lãng mạn, quả thật khiến lòng người có chút phiêu diêu.
Ngày tháng cứ luân phiên dịch chuyển như vậy, không chờ đợi bất kỳ ai, điều chúng ta có thể làm là nắm bắt lấy từng khoảnh khắc.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-luat-su-cua-tong-tai-mafia-trai-tim-cua-soi/1281327/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.