Căn phòng chỉ còn lại một mình cô, bỗng chợt Khả Vi cảm thấy nhớ cha mẹ và chị gái vô cùng. Thỉnh thoảng cô hay tự hỏi, nếu bây giờ họ vẫn còn sống thì sẽ như thế nào? Ở một nơi nào đó, nếu có khi cô bắt gặp cả nhà bốn người sum vầy, hai cô gái trẻ xinh đẹp và một cặp vợ chồng ở cuối độ tuổi trung niên, thì sẽ tưởng tượng ra, cả nhà cô nếu không có tai nạn năm đó, cũng có thể được như thế này. Hạnh phúc, viên mãn.  
Hình ảnh mẹ cô trước khi qua đời, một người phụ nữ gần ba mươi, vẫn đôi khi chợt hiện về trong giấc mơ. Mẹ Hà có gương mặt hiền từ, thanh thoát. Khả Vi được thừa hưởng nhiều điểm trên khuôn mặt của bà. Đã hứa rằng đợi đến lúc cô lớn thêm một chút, cả nhà sẽ cùng về quê ngoại. Mẹ hay kể, quê hương mẹ là thủ đô Hà Nội của đất nước Việt Nam, mà người phụ nữ Hà Nội rất đẹp, rất đằm thắm. Mẹ cô có sở thích cắm hoa, đặc biệt là hoa sen. 
Cha Hà là một ông chủ thành đạt người Đài Loan, ông rất hay mặc áo sơ mi tay dài bên trong, bên ngoài mặc một chiếc áo len kẻ ô, trông vào rất thư sinh, điềm đạm. Đặc biệt là khi ông viết thư pháp trong thư phòng, có những lúc nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô và chị gái mà viết khoay khoảy những nét chữ cầu kỳ, Khả Vi khi ấy không tài nào hiểu được. "Tiểu Vi à, viết thư pháp có thể rèn luyện tính cách đấy!"  
Chị gái lớn hơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-luat-su-cua-tong-tai-mafia-trai-tim-cua-soi/1281305/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.