Chương trước
Chương sau
Trong lòng cô kỳ thật có chút thấp thỏm, vừa rồi bị nhiều người vây công như thế, nói không sợ hãi chút nào chắc chắn là giả.
Nhưng trong lòng vẫn luôn có một cỗ dũng khí mãnh liệt chống đỡ cô, có lẽ là những lời lúc trước Ôn Đình Vực nói với mình đi.
Anh nói muốn mình làm tròn trách nhiệm của một thê tử.
Hiệu suất làm việc của dì Lý quả thực không tôi, ngay sau đó đã chạy đến, bà đem giấy chứng nhận kết hôn đưa cho Có Niệm Niệm.
Có Niệm Niệm nháy mắt cảm thấy cơ hội xả giận đã đến, cô cầm giấy chứng nhận đưa đến trước mặt máy tổng tài kia, bọn học lập tức ngây người.
Giấy chứng nhận kết hôn không có khả năng làm giả!
Chẳng lẽ nữ nhân này thật sự là thê tử của Ôn Đình Vực!
Nhưng cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua Ôn Đình Vực đã kết hôn.
*Dì Lý, chúng ta cùng nhau nâng anh ấy đi.” Lúc này Ôn Đình Vực đã không còn ý thức gì, khẳng định đi không ni, một mình Cố Niệm Niệm mà muốn đỡ Ôn Đình Vực một mét tám máy thì chính là không có khả năng.
Dì Lý liền cùng Cố Niệm Niệm nâng Ôn Đình Vực đi, lúc này không một ai dám ngăn cản Cố Niệm Niệm.
Dù sao cũng là thê tử chính quy của Ôn Đình Vực, ai dám ngăn cản.
Đợi ra khỏi thang máy, Cố Niệm Niệm trực tiếp gọi taxi đưa ba người về chung cư.
Mà lúc này Ôn Đình Vực bỗng nhiên đem bàn tay đặt lên vai Cố Niệm Niệm, toàn bộ thân thể đều dựa vào trên người Có Niệm Niệm.
Nói đến cũng kỳ, Cố Niệm Niệm vậy mà lại không cảm thấy nặng chút nào.
“Di Lý, dì làm một ít canh giải rượu, cháu dìu anh ấy vào phòng nghỉ ngơi.” Cố Niệm Niệm nói.
Dì Lý thấy một mình Cố Niệm Niệm đỡ Ôn Đình Vực cũng không thành ván đề liền gật gật đầu đi vào phòng bép.
Bên này Cố Niệm Niệm đem Ôn Đình Vực nâng tới phòng ngủ, cô muốn đem Ôn Đình Vực đặt lên giường, lúc này trên người bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ sức lực, không biết có chuyện gì mà lại trực tiếp bị Ôn Đình Vực đè ở dưới thân!
Có Niệm Niệm nhát thời luống cuống.
“Ôn Đình Vực, đứng dậy, anh đè tôi nặng quá.” Có Niệm Niệm la lớn.
Kêu xong cô mới nhớ tới Ôn Đình Vực căn bản là say rượu, cô nói cái gì Ôn Đình Vực cũng không nghe được mà.
Xem ra Ôn Đình Vực quả nhiên là sắc lang, say rượu cũng không quên đem mình đè ở dưới thân!
Có Niệm Niệm liều mạng giãy dụa, nhưng cô sao có thể giãy ra được.
Một Ôn Đình Vực vóc dáng cao lớn như vậy đè ở trên người, Cố Niệm Niệm cảm thấy mình sắp bị đè đến dẹp lép.
“Ôn Đình Vực, anh sắp đè bẹp tôi rồi, anh nặng quá, lần sau không cho ăn nhiều cơm như vậy!” Cố Niệm Niệm nghiền răng nghiền lợi.
Dáng người nam nhân này thoạt nhìn đẹp như vậy, lúc đè trên người mình mới phát hiện anh ta cũng không nhẹ chút nào.
Không biết có phải ảo giác của Cố Niệm Niệm hay không, cô luôn cảm thấy sau khi mình nói xong câu đó, khóe miệng Ôn Đình Vực có chút co rút Thấy Ôn Đình Vực không đứng dậy, Có Niệm Niệm bỗng nhiên duỗi tay đặt ở trên cổ Ôn Đình Vực.
Tuy nam nhân này say rượu, nhưng chắc vẫn còn chút tri giác bản năng đi, nếu chính mình cao anh ngứa, nói không chừng theo bản năng liền xoay người xuống.
Không thể nghi ngờ, cô lại thất bại.
“Nếu tỉnh rồi liền tránh ra cho tôi, đừng có đè nặng tôi!”&p Mùi rượu nồng nặc trên người nam nhân xộc vào đầu Có Niệm Niệm, khiến đầu cô có chút choáng váng.
Ôn Đình Vực không nói gì, anh nhìn chằm chằm Có Niệm Niệm, anh mắt có chút nóng rực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.