Chương trước
Chương sau
Mà lúc này Cố Niệm Niệm cũng phát hiện một vấn đề.
Ngày thường Ôn Đình Vực lái tựa hồ đều là xe thể thao, hôm nay lại rất trang trọng mà lái Bentley.
“Ôn Đình Vực, hôm nay sao anh không lái mấy cái xe thể thao rất phong cách kia?” Cố Niệm Niệm theo bản năng hỏi.
“Trường hợp gì thì lái xe đó.” Ôn Đình Vực nhàn nhạt nói.
Cố Niệm Niệm “a” một tiếng, sau đó lại nghĩ tới cái gì, sắc mặt hơi đổi.
“Tôi đi cùng anh như vậy liệu có làm anh mất mặt hay không?” Cố Niệm Niệm nhỏ giọng hỏi.
Dù sao cô cũng là xuất thân nghèo túng, rất nhiều chỗ đều không đạt yêu cầu, cô thật sự rất sợ làm mắt mắt Ôn Đình Vực.
Đôi mắt đen thẳm của Ôn Đình Vực dừng trên mặt Có Niệm Niệm, trong lòng khế động.
Xem ra từ nhỏ nghèo khó đã ăn sâu bén rễ trong lòng Cố Niệm Niệm, tuy bề ngoài cô vui vẻ cũng không thay đổi được tự tỉ lộ ra từ xương cót.
Ôn Đình Vực cảm thấy, anh phải để Cố Niệm Niệm dần dần tự tin hơn.
Chẳng qua băng không phải một ngày có thể lạnh, việc này phải từ từ tới.
*Sẽ không.” Ôn Đình Vực nhàn nhạt nói.
Có Niệm Niệm có chút vô thố mà cắn cắn ngón tay: “Tôi cái gì cũng không hiểu, cũng không biết nói chuyện, tôi thật sự hơi sợ.”&p “Miệng cô không phải rất lợi hại sao? Lúc cùng tôi tranh luận.” Ôn Đình Vực nói.
Có Niệm Niệm có chút bối rồi.
Cái miệng lợi hại lúc tranh luận vấn đề không có nghĩa là đến những bữa tiệc tiệc thế này có thể nói chuyện.
“Đúng rồi, anh có phải cũng không muốn mang tôi tới không, nếu không phải mẹ anh nói, anh khẳng định cũng không mang tôi tới đúng không?” Cố Niệm Niệm lại hỏi.
Cô nhớ tới lúc trước Lâm Thải Tình nói, Ôn Đình Vực có lẽ cũng không có ý muốn mang mình đi tham gia bữa tiệc này.
“Tôi xác thực không có ý mang cô tới.” Ôn Đình Vực thẳng thắn nói.
Cố Niệm Niệm le luõi: “Tôi biết, đến lúc đó nói không chừng sẽ có cô gái nào muốn câu dẫn anh, anh khẳng định không muốn tôi ở đó, bằng không người khác biết được anh đã có nửa kia, có lẽ cũng không dám câu dẫn anh nữa, anh chắc chắn không nguyện ý.”&p Sắc mặt Ôn Đình Vực đen lại, ngữ khí cao lên: “Cố Niệm Niệm, ở trong lòng cô tôi chính là một nam nhân háo sắc như vậy? Hửm?”&p Có Niệm Niệm mở to đôi mắt thiên chân vô tà: “Chẳng lẽ không phải sao?”&p Ôn Đình Vực mặt đầy hắc tuyến: “Rốt cuộc là cái gì khiến cô có lỗi giác như vậy?”&p Ôn Đình Vực vẫn luôn giữ mình trong sạch, vì sao Cố Niệm Niệm này lại sẽ cho rằng mình là tên háo sắc?
Lông mi Cố Niệm niệm run rầy: “Anh không háo sắc, sao lần đầu tiên gặp tôi liền…”&p Lời kế tiếp Có Niệm Niệm thật sự không nói ra lời.
Tóm lại lần đầu tiên gặp mặt, nam nhân này liền đem mình giày vò đến chết đi sống lại, ừm, hình như có đến mười lần đi, nam nhân này mà không háo sắc sẽ có người tin saol Hơn nữa tuy là hiệp nghị vợ chồng, Ôn Đình Vực bởi vì hợp đồng mà không thể đụng vào mình, nhưng cũng sẽ thỉnh thoảng dùng ngôn ngữ để đùa cọt cô.
Cho nên ở trong lòng Cố Niệm Niệm, Ôn Đình Vực chính là một tên sắc lang chính hiệu.
Hô hấp Ôn Đình Vực cũng hơi ngừng lại.
Mắt Ôn Đình Vực tối lại, không trả lời vần đề này.
Cố Niệm Niệm cũng không nói nữa, nghĩ nam nhân này khẳng định là chột dạ.
Lần này là mấy cái tổng tài hẹn Ôn Đình Vực nói chuyện hợp tác, địa điểm là một khách sạn năm sao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.