Chương trước
Chương sau
Nhà họ Đơn

Dì Ngọc mỉm cười, nhìn cô gái đeo kính râm mặc quần áo Louis Vuit¬ton, mái tóc ngắn nhìn đơn giản mà nhẹ nhàng khoan khoái, trong tay xách túi du lịch đi vào đại sảnh. Mặc dù rất tò mò với cô gái này nhưng bà vẫn nên làm tốt chức trách của người quản gia.

"Thưa cô, xin chờ một chút để tôi đi mời lão phu nhân."

"Cám ơn." Vương Thiến Như lễ phép gật đầu với dì Ngọc, từ đầu đến cuối cũng không lấy kính mắt xuống.

Cô ngắm nhìn khắp một lượt, nhà họ Đơn có danh tiếng và sự nghiệp rất lớn nên ngôi nhà cũng được bố trí rất hào hoa.

Bà nội đi xuống cầu thang tươi cười nhìn thấy bong dáng nhỏ bé xinh đẹp đang đứng trong phòng khách, gọi: "Thiến Nhi."

Vương Thiến Như nhìn thấy bà nội, mừng rỡ tươi cười chạy đến ôm lấy bà nội đã lâu không gặp, giọng hờn dỗi: "Bà nội, cháu rất nhớ bà."

"Bà nội cũng nhớ cháu, để bà nội xem cháu một chút." Bà nội hài lòng nhìn kỹ một lần nữa, cô bé có gương mặt trắng nõn, hai mắt trong veo, nếu nhìn thật kỹ sẽ thấy có mấy phần giống Giản Nhụy Ái.

Bà gọi Vương Thiến Như trở về nước, thật ra thì cũng có một phần ý tứ khác.

"Tốt lắm. . . . . . Thiến Nhi, càng lớn lại càng xinh đẹp."

Vương Thiến Như dường như không chú ý đến ý tứ trong mắt bà nội, khi biết bà nội gọi cô về chơi mấy ngày, cô cũng cảm thấy đã rất lâu chưa trở về cho nên nhân cơ hội này trở lại một chút.

"Bà nội, bà nói đùa rồi, con thấy bà nội càng ngày lại càng trẻ ra."

Bà nội bị Vương Thiến Như trêu cho cười không khép nổi miệng, kéo bàn tay trắng nõn của cô "Thiến Nhi, càng lớn miệng lại càng ngọt, bà nội của cháu có cháu làm bạn, hẳn là càng sống càng trẻ ra mới đúng."

"Đúng ạ, mỗi ngày bà nội đều cười đùa rất nhiều, có câu nói, cười một cái trẻ mười năm " Vương Thiến Như chưa từng có thất vọng về cái miệng của mình.

"Tốt lắm. . . . . ."Bà nội lôi kéo Vương Thiến Như, lại nhớ tới Giản Nhụy Ái, hồi đó mỗi khi Giản Nhụy Ái ở nhà thì cả ngày đều vui vẻ, bà thở dài một cái thật sâu.

Vương Thiến Như ngạc nhiên nhìn bà nội, không phải đang rất vui sao? Làm sao lại thở dài?

"Bà nội, bà làm sao vậy."

"Không sao, không sao. . . . . ."Bà nội vội lau nước mắt nơi khóe mắt vì thương Giản Nhụy Ái phận bạc nhưng bà nhất định sẽ không để cho Vương Thiến Như xảy ra chuyện như vậy.

Thật ra thì tính tình Vương Thiến Như rất tùy tiện, nhưng cũng rất để tâm. Cô biết bà nội khó giãi bày cho nên cũng không tiếp tục hỏi nữa. Chủ động thay đổi đề tài: "Không nghĩ đến mấy năm không trở về nước, trong nước lại thay đổi nhiều như vậy."

"Đúng vậy, hiện tại khoa học kỹ thuật càng lúc càng phát triển, bà nội của cháu như thế nào, ở nước Mĩ rất tốt đúng không?" Bà nội lôi kéo tay Vương Thiến Như, nhiệt tình kéo cô ngồi trên ghế sa lon. Ở trong mắt bà Vương Thiến Như cũng giống như cháu gái, bởi cô là cháu gái của một người bạn thân thiết từ nhỏ của bà.

"Rất tốt. . . . . . Bà nội cái gì cũng tốt, nhưng luôn nhớ bà ở trong nước, lúc nào thì bà đến Mĩ thăm bà nội?"

" Ha ha. . . . . . Gần đây khá bận, có thể không đến gặp bà nội cháu được, cháu trở về rồi thì hãy ở lại trong nước chơi lâu một chút, bà sẽ bảo Hạo dẫn cháu đi chơi khắp nơi."

Vương Thiến Như thích thú và tò mò đã lâu không gặp Đơn Triết Hạo, không biết anh có đẹp trai hay không?, cô lớn hơn Đơn Triết Hạo hai tuổi, khi còn bé thường trêu trọc Đơn Triết Hạo, gặp mặt là đánh nhau. Đánh Đơn Triết Hạo oa oa khóc to, ai kêu cô là cao thủ Taekwondo chứ.

"Thiến Nhi, cháu đừng đi gây gổ đánh nhau với Hạo, nó đã trưởng thành và giỏi võ. Cẩn thận bị rước họa vào thân" Bà nội nhìn thấy bộ dáng đáng yêu củaVương Thiến Như nên tốt bụng nhắc nhở.

Có cô đến, tâm tình của bà nội trở nên cực kỳ tốt, xem ra lựa chọn của bà là chính xác, làm nhiều việc như vậy chính là hi vọng có thể giúp Đơn Triết Hạo đi ra được khỏi ám ảnh.

Dì Ngọc nhìn thấy Đơn Triết Hạo mệt mỏi đi vào, vội vàng nghênh đón "Cậu chủ, cậu trở về rồi."

"Bà nội, con để cho bà xem một chút rốt cuộc là người nào bị rước họa vào thân." Vương Thiến Như không tin cô sẽ thua bởi Đơn Triết Hạo. Anh lớn lên công phu rất cao, nhưng có thể cao hơn cô sao? Cô đối với phương diện võ thuật này chưa bao giờ ở thế yếu.

Hơn nữa từ nhỏ đã vô cùng tự tin. Nhanh chóng đứng dậy chạy ra cửa, bà nội muốn gọi cô lại, nhưng đã không kịp.

Vương Thiến Như nhấc chân đá vào bụng Đơn Triết Hạo khiến anh phải lùi lại mấy bước.

Động tác như vậy làm bà nội và dì Ngọc sợ choáng váng.

Đơn Triết Hạo vừa về đến nhà, không hề đề phòng nên bị đá một cước. Sắc mặt liền trở nên âm trầm, vỗ vỗ bụi bẩn trên người mình, ngẩng đầu nhìn người trước mắt, là phụ nữ, hơn nữa còn là một người phụ nữ xa lạ. Nhưng cho dù là phụ nữ, vô duyên vô cớ đá anh cũng phải trả giá thật lớn.

Trên người Đơn Triết Hạo bắn ra một luồng khí nguy hiểm và lạnh lẽo, nắm chặt quả đấm đập xuống.

Bà nội nhìn mà kinh hồn bạt vía, vội vàng nói: "Hạo, không được vô lễ, đó là cháu gái của bạn của bà nội bên nước Mĩ, khi còn bé các cháu cũng đã gặp mặt, con bé là Vương Thiến Như."

"Đại Tinh Tinh." ( ý là vượn lớn, a gọi hay thật )Ánh mắt Đơn Triết Hạo quét nhìn cô, Vương Thiến Như , ký ức của anh vẫn còn nhớ chuyện cô gái này hại anh mất thể diện, khi đó thường dùng vũ lực uy hiếp anh, quả thật xứng với tên bà đàn ông.

Vương Thiến Như ghét nhất người khác gọi mình là Đại Tinh Tinh, tức giận trợn trừng mắt nhìn Đơn Triết Hạo "Đáng chết, cậu gọi tôi là cái gì, có gan thì gọi lại một lần, tôi đánh cậu răng rơi đầy đất."

Đơn Triết Hạo không có tinh lực để chơi cùng động vật trong vườn thú, thân hình cao lớn nghiêng người đi qua bên cạnh cô, cũng không thèm nhìn Vương Thiến Như một cái "Bà nội, cháu lên lầu trước."

"Hạo, Thiến Nhi thật vất vả mới trở về nước, ngày mai cháu hãy nghỉ một ngày, thay bà nội đưa con bé ra ngoài chơi một chút." Bà nội biết Đơn Triết Hạo sẽ không bao giờ chủ động dẫn Vương Thiến Như đi ra ngoài, cho nên bà cũng chỉ có thể chủ động yêu cầu.

"Không được." Đơn Triết Hạo không cần suy nghĩ liền cự tuyệt, anh không muốn dẫn Đại Tinh Tinh nói quang quác đi ra ngoài.

"Không có không được, đây là mệnh lệnh, cháu chỉ có thể nghe theo."

Đơn Triết Hạo nhìn bà nội, không nói gì nữa, xoay người định đi lên phòng.

"Này. . . . . ." Vương Thiến Như thấy Đơn Triết Hạo coi thường mình, tâm tình cực kỳ khó chịu, ở đằng sau lưng anh gào thét, nhưng tiếc rằng anh giống như mắt ngơ tai điếc không nghe thấy, tiếp tục lên lầu.

Cô cầm lấy hành lý của mình, nhìn bà nội cười cười, sau đó liền đuổi theo Đơn Triết Hạo.

Khi còn bé đã cảm thấy Đơn Triết Hạo khó gần, lớn lên tính khí của Đơn Triết Hạo lại càng khó gần nghiêm trọng. Cư nhiên cái gì càng khó nắm lấy, nó lại càng thú vị "Này, cậu thật không có lễ phép, tôi gọi cậu cũng không thèm nghe."

Đơn Triết Hạo đột nhiên dừng lại khiến Vương Thiến Như không có chuẩn bị thiếu chút nữa đâm đầu vào lưng anh, may mắn là cô dừng lại ngay.

Cô cái gì cũng không thèm để ý, tiến lên mấy bước, chỉ vào Đơn Triết Hạo phẫn nộ quát: "Đơn Triết Hạo, tại sao tính khí của cậu lại hư hỏng như vậy, cậu không biết đột nhiên dừng lại, tôi sẽ ngã xuống à."

Thời gian giống như ngừng lại, Đơn Triết Hạo nhìn Vương Thiến Như mắng chửi, nhưng anh giống như nhìn thấy Giản Nhụy Ái, trước kia cô cũng sẽ chống nạnh chỉ trích mình.

Anh hoảng hốt ôm Vương Thiến Như vào trong ngực "Tiểu Nhụy, Tiểu Nhụy. . . . . ."

Vương Thiến Như đột nhiên bị Đơn Triết Hạo ôm lấy, làm cho cô có chút ngây ngốc, nghe thấy trong miệng anh gọi Tiểu Nhụy, cô mới kịp phản ứng, hung hăng đẩy Đơn Triết Hạo ra "Anh bị thần kinh sao, tôi không phải Tiểu Nhụy, tôi là Vương Thiến Như."

Đơn Triết Hạo cũng không biết tại sao mình lại nhìn Vương Thiến Như thành Giản Nhụy Ái, anh không khỏi lắc đầu một cái, không nói lời nào tiếp tục đi.

Không ai trả lời, làm cho Vương Thiến Như có chút không quen, trong đầu tìm kiếm Tiểu Nhụy, cô ấy là ai? Nhưng cô chắc chắn đó là người phụ nữ quan trọng với Đơn Triết Hạo.

Không nghĩ đến người đàn ông tính tình quái dị, cũng có thể thích phụ nữ, lần này trở về nước, thật sự là không có uổng phí, chắc chắn sẽ có nhiều chuyện rất thú vị xảy ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.