Trong căn phòng tối tăm ngột ngạt, ẩm ướt, có mùi thức ăn thiu. Đây chính là tầng hầm.
Căn phòng đơn sơ chỉ có một bộ bàn ghế, vô cùng đơn giản. Trong một nơi tồi tàn như vậy, có một người đang gác đôi chân thon dài trên ghế, trong tay cầm một cây kẹo mút, vô cùng lưu manh.
Trong khoảnh khắc, cây kẹo trong tay bị lấy xuống: "Nghiêm túc chút đi."
Người đàn ông ôm người phụ nữ vào lòng, để cô ngồi trên đùi mình. Mặt anh chôn vào giữa nơi đầy đặn của cô không chút khách khí, thẳng thẳn nói: "Không tệ. Thoải mái."
Dường như người phụ nữ bị làm cho ngứa ngáy, nụ cười nở ra trên mặt: "Đáng chết." Tay leo lên gò má trên khuôn mặt anh tuấn, vuốt ve chóp mũi của anh, đôi môi, hầu kết khêu gợi...
Người đàn ông này chính là Vương Hạo, mà người phụ nữ dĩ nhiên là Lạc Tình Tình.
"Cốc cốc cốc." Tiếng gõ cửa vang lên.
Cửa bị đẩy ra, một người có dáng người cao lớn nhưng sắc mặt lại không tốt lắm, trên mặt còn có sắc màu khác, khóe miệng hơi nhếch lên.
Người này chính là Đỗ Đức Minh.
Lạc Tình Tình ngồi trên đùi Vương Hạo không chút kiêng dè, người mềm mại nằm trong lòng Vương Hạo, mắt nhìn Đỗ Đức Minh, khóe môi nhếch lên đầy khinh thường lại là một người vô dụng không đấu lại Đơn Triết Hạo.
Nhếch lên một nụ cười xấu xa, sóng lớn cuộn trào mãnh liệt trên mặt như đang thưởng thức một món bảo vật, đôi mắt rất có năng lực quan sát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-len-co-thai-cua-tong-giam-doc-ba-dao/2122829/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.