Đỗ Đức Minh nhận lấy danh thiếp, trong lòng có chút lo lắng, đi theongười đàn ông kia vào quán cà phê. Đúng vậy, công ty của gia đình cậu đã bị lấy, thể chất của cậu lại ốm yếu, chẳng học hành được bao nhiêu. Quả thật cậu không có cách mà khai chiến với Đơn Triết Hạo. Cậu cần mộtngười có thể giúp đỡ mình.
Cậu cũng không biết tại sao lại tin tưởng người đàn ông trước mặt, có lẽ là bằng trực giác.
"Nói đi." Đỗ Đức Minh dùng một giọng lạnh lẽo để nói, cậu không có thời gian để tiếp tục lãng phí.
Người đàn ông kia dùng dáng vẻ ưu nhã, lắc lắc tách cà phê của mình, đôi môi chầm chậm nở ra một nụ cười: "Cậu hận Đơn Triết Hạo phải không, tôi cũng có mối hận không đội trời chung với hắn ta. Cho nên, chúng ta phải hợp tác. Hiện tại, tôi có một kế sách, nhưng cần cậu giúp một tay."
"Cách gì?" Đỗ Đức Minh trợn to hai mắt, cả người ngây dại, nhưng vừanghe xong kế hoạch kia, Đỗ Đức Minh vội vã đứng lên: "Không thể, tôikhông cho phép anh làm tổn thương đến Giản Nhụy Ái."
"Cô ta là người yêu của Đơn Triết Hạo, cô ta đã quên đi cậu từ lâu rồi.Tình cảm hai người khó thay đổi, cũng giống như cậu và gia đình vậy. Nếu như cậu tiếp tục làm người không quả quyết. Thì đừng bao giờ mơ tưởngđến việc sẽ lấy lại được công ty của cậu mình; nếu như cậu cứ để cho Đơn Triết Hạo chèn ép mình. Thì đến việc giữ cô gái mình yêu cũng không cócách." Người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-len-co-thai-cua-tong-giam-doc-ba-dao/2122826/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.