Ôn Lam bị mắng, lại nhìn thấy nụ cười chế nhạo của Ôn Ninh, càng hận đến ngứa răng, dậm chân tức giận quay trở về biệt thự.
Triệu Nhã Lâm đau lòng cho Ôn Lam, nhưng lại sợ Lục gia, chỉ có thể nhẫn nhịn tiến lên lôi kéo Dư Phi Minh, “Được rồi, Phi Minh, năm trăm vạn thì năm trăm vạn, chúng ta đền là được rồi, chuyện này nếu như bị truyền ra ngoài, con vẫn phải suy nghĩ cho Ôn Lam chứ, việc hai đứa vữa nãy ở trong xe nếu như bị lộ ra ngoài, sự nghiệp của Lam Lam có thể sẽ bị ảnh hưởng đó.”
Triệu Nhã Lâm dựa vào thủ đoạn lôi kéo người này mà đi lên, bà ta chỉ cần nhìn gương mặt đỏ ửng chưa tan của hai người là liền biết vừa nãy Dư Phi Minh và Ôn Lam làm cái gì, việc này một khi làm to chuyện ra, ảnh hưởng nhiều nhất vẫn là con gái Ôn Lam của bà ta, dù thế nào, Triệu Nhã Lâm cũng sẽ phải suy nghĩ cho con gái của mình.
Dù sao đền tiền cũng là Dư Phi Minh trả, cũng không phải Ôn gia tiêu tiền.
Ôn Khải Mặc cũng tiến lên, “Đúng vậy, đền cho anh ta đi, nếu phải ra tòa kiện tụng, thì sẽ không phải chuyện về năm vạn nữa.”
Dư Phi Minh giận dữ nghiến răng, ánh mắt hung dữ nhìn tài xế nửa ngày, trong lòng cảm giác như bị dao đâm, vô duyên vô cớ khiến đại thiếu gia của Dư gia là anh phải chịu nhục lớn như vậy, anh làm sao có thể cam tâm!
Nhưng dưới áp lực, anh ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/3078653/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.