Buổi tối hôm nay, Lục Tấn Uyên không quay về Lục gia, có lẽ vì không muốn gặp cô, Ôn Ninh tự giễu mà nghĩ.
Vừa hay, cô cũng không muốn gặp anh, đỡ phải nghĩ đến những chuyện không nên nghĩ.
Một lát sau,có người gọi điện thoại đến cho cô.
Ôn Ninh bắt máy mới biết là Ôn Lam gọi tới.
“Sao rồi? Ở công ty mới có hài lòng không? Chị?”
Trong thời gian quay phim, Ôn Lam đột nhiên nghĩ đến mình nên phái người đến công ty của Ôn Ninh, “không cẩn thận” nói với mọi người sự thật rằng Ôn Ninh đã từng đi tù.
Cô nghĩ, người chị rác rưởi của mình hẳn là đã bị mấy lời đồn đại này dọa chết.
“Làm thế nào cô biết được nơi tôi làm việc………là cô?” Trong nháy mắt Ôn Ninh cũng hiểu được chuyện gì đang xảy xảy ra, cô nắm chặt điện thoại, bởi vì hơi dùng sức, trên mu bàn tay còn có gân xanh hiện lên.
Cô em gái này rốt cuộc hận cô bao nhiêu, ngay cả công ty mới của cô cũng phải nhúng tay vào khiến cho cô không được yên bình?
“Là tôi đấy, nhưng như thế thì sao? Cô cứ từ từ mà tận hưởng đi. Tôi đoán cô cũng chẳng làm được bao lâu đâu. Tôi sợ rằng còn chưa được một tháng ấy chứ, đúng là đồ rác rưởi.”
“Không cần cô quan tâm, yên tâm đi, tôi sẽ không để cho cô toại nguyện đâu.” Ôn Ninh cắn răng, cụp một tiếng cắt đứt điện thoại.
Còn nghe Ôn Lam nói nữa, cô sợ sẽ tức đến mức đập nát điện thoại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/3078624/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.