Ở trong xe đậu ở dưới lầu, Ôn Lam đã nói chuyện với bảo mẫu xong rồi. lúc này mới nhìn thấy Lục Tấn Uyên ra khỏi tập đoàn nhà họ Lục.
Cô ta suy nghĩ, đi qua, giả vờ như trùng hợp đi ngang qua, kinh ngạc nói: “Ngài Lục?”
Lục Tấn Uyên bị người chặn đường, hơi không kiên nhẫn, nhìn thấy Ôn Lam lại càng không vui, “Có chuyện gì không?”
“Ngài Lục, nghe nói chị của tôi làm việc ở nơi này của anh, cũng không biết chị ấy có thể làm được hay không, bằng không, để tôi tôi sắp xếp cho chị ấy công việc khác, người một nhà càng thêm thân thiết, không thì tôi thật lo lắng chị ấy có thể làm được không.”
Giọng nói Ôn Lam rất dịu dàng, tỏ ra có chút lo lắng, khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, bởi vì mang theo vẻ cầu khẩn mà càng thêm quyến rũ mê người.
Lục Tấn Uyên liếc nhìn cô ta một cái, nhưng lại không có cảm xúc gì, ngược lại, cảm thấy có chút quái lạ.
Nếu như Ôn Lam thật sự quan tâm sự sống chết của Ôn Ninh, chắc hẳn nên sắp xếp tốt công việc cho cô ấy, mà anh nhớ kỹ dường như công việc trước đó cô làm là do Bạch Dịch An tìm cho.
Lục Tấn Uyên luôn không thích người chỉ biết nói ngoài miệng.
“Nếu như cô thật sự có suy nghĩ này thì hãy đi nói với cô ấy, đừng tới tìm tôi.”
Lục Tấn Uyên trả lời một câu lãnh đạm, cũng không nhìn đến gương mặt đáng thương quyến rũ kia của Ôn Lam nữa, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/3078593/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.