Ôn Ninh hét lên một lúc lâu, cho đến khi giọng cô trở nên khàn đặc, không thể nói nữa mới ngồi xuống.
Bởi vì lạnh, bây giờ cô thậm chí đến nói còn run, hơn nữa, từ sáng đến giờ không ăn cơm, điều đó khiến cho người bị đường huyết thấp như cô càng cảm thấy khó chịu.
Cảm giác choáng váng ập đến, Ôn Ninh sống chết véo vào đùi mình, giữ cho cô tỉnh táo.
Cô sẽ chết ở đây sao?
Ôn Ninh không thể không suy nghĩ, trong lòng không can tâm, vẫn còn tức giận, nhưng ai có thể giúp cô đây?
Hình bóng Lục Tấn Uyên đột nhiên xuất hiện trong tâm trí cô, nhưng cô cố lắc đầu.
Người đàn ông này sao có thể cứu cô chứ? Ôn Ninh nghĩ đến mệnh lệnh của anh vào ngày hôm nay, ngực cô cảm thấy có chút buồn rầu khó chịu.
Đang nghĩ về nó, đột nhiên, dường như có âm thanh kỳ lạ phát ra phía ngoài cửa.
Lục Tấn Uyên nét mặt điềm tĩnh nhìn căn biệt thự Ôn gia.
Anh nghĩ rằng Ôn Ninh đã chạy trốn, hoặc đi đến chỗ Hạ Tử An, nhưng anh vừa tra vị trí của cô, nhưng nó lại ở đây.
Thực sự là Ôn gia.
Nét mặt của người đàn ông không có chút ấm áp nào, ngược lại, vô cùng u ám.
Một lúc sau, cánh cửa mở ra, nhìn thấy anh, người nhà họ Ôn có chút kinh ngạc, vội vàng mời người vào bên trong, chỉ sợ bất cẩn bỏ lỡ khách quý.
“Không cần, tôi đến tìm Ôn Ninh.” Lục Tấn Uyên đối với những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/3078587/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.