“Đó là ai?” Đi theo phía sau Lục Tấn Uyên vào phòng làm việc, Bạch Tân Vũ nhìn thoáng qua Ôn Ninh ở bên ngoài.
Đó là một gương mặt xinh đẹp, với tính cách của Lục Tấn Uyên, vì tránh những phiền phức không cần thiết, rất ít để phụ nữ cạnh mình ở nơi làm việc.
“.. Lao công của công ty.” Lục Tấn Uyên hơi chần chờ một chút, sau đó thản nhiên trả lời.
Đôi mắt sắc bén của Bạch Tân Vũ đương nhiên sẽ không bỏ qua sự khác thường trong đáy mắt của anh: “Mẹ nó, không phải chứ, tình hình gì đây?”
Quan hệ của anh ta và Lục Tấn Uyên là thế nào chứ, là anh em quen nhau từ nhỏ, Bạch Tân Vũ hiểu anh hơn ai hết.
Nếu chỉ là một lao công bình thường, Lục Tấn Uyên còn chần chờ như vậy?
“Đừng hỏi những thứ không nên hỏi.” Lục Tấn Uyên nhíu mày, đột nhiên cảm thấy nói chuyện với một người quá thân quen thật phiền phức.
“Cho nên, cậu không đi xem Yên Nhiên?” Bạch Tân Vũ đột nhiên có chút tiếc nuối nói.
Năm đó Lục Tấn Uyên và Mộ Yên Nhiên là kim đồng ngọc nữ trong giới bọn họ, là đối tượng hâm mộ của mọi người, có một câu nói thế nào nhỉ, nhìn thấy bọn họ, như nhìn thấy được tình yêu trong mơ vậy.
Cho nên khi thấy hai người tách ra, Bạch Tân Vũ có cảm giác cảnh còn người mất vậy.
Lục Tấn Uyên không trả lời, trái lại trong chốc lát nhìn ảnh chụp trên bàn thì ngây ra.
Trong hình là hai học sinh mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/3078572/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.