Lục Tấn Uyên vừa mới thức dậy, vài chiếc cúc áo tùy ý mở ra, để lộ ra một mảng lồng ngực rắn chắc. Ở khoảng cách gần như vậy, cô vẫn như cũ không có cách nào tìm ra một chút khuyết điểm nhỏ trên gương mặt kia của anh.
Lần đầu tiên Ôn Ninh cảm giác được, mấy chữ sắc đẹp thay được cho cơm này cũng có thể dùng ở trên người của đàn ông, hơn nữa còn vừa vặn như vậy.
Lục Tấn Uyên nhìn lướt qua điện thoại của Ôn Ninh, bên trên hiện lên cuộc gọi đến tên là Hạ Tử An. Lục Tấn Uyên nhíu mày, tên đàn ông này thật đúng là cố chấp, sáng sớm đã gọi điện thoại tới đây, nói anh ta không có ý nghĩ không yên phận, thì quỷ cũng không tin đâu.
Ôn Ninh có chút xấu hổ, muốn đẩy Lục Tấn Uyên ra, lúc này, chuông điện thoại dừng lại một chút.
Nhưng rất nhanh, Hạ Tử An lại gọi tới.
“Còn không nghe sao?”
Giọng điệu của Lục Tấn Uyên mang theo một chút trêu tức.
Ôn Ninh thiếu chút nữa trợn trắng mắt, bây giờ anh đè nặng cô như vậy, thì cô nghe thế nào được?
“Cứ như thế này mà nghe, chẳng lẽ hai người còn muốn nói chuyện gì không thể để ai nghe thấy à?”
Lục Tấn Uyên không có một chút ý muốn tránh ra chút nào, cái bộ dáng cây ngay không sợ chết đứng kia, coi như có nói anh là tên khốn khiếp thì đây cũng là hành động mà anh phải làm.
“Tôi cũng có quyền riêng tư, tôi đi ra ngoài nghe.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/3078536/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.