Ôn Ninh không khỏi tức giận, nếu không phản ứng kịp, nhất định sẽ bị đánh ngã xuống đất, đứa nhỏ có thể sẽ xảy ra chuyện.
Diệp Uyễển Tĩnh đi vào, nhìn Ôn Ninh, Ôn Ninh trong tiềm thức lui về phía sau hai bước.
Diệp Uyển Tĩnh nhìn quần áo rộng ở trên người cô, khuôn mặt không chút son phán, cái bụng hơi nhô lên.
Một điềm báo chẳng lành bỗng nhiên trỗi dậy.
Ôn Ninh rất gầy, trên người không có một chút mỡ thừa, chỉ có phần bụng dưới phồng lên, tuy rằng không thấy rõ, nhưng nhìn trên người cô có chút rõ ràng.
Đột nhiên bà ta nhớ tới lần trước gặp Ôn Ninh mua thuốc cho phụ nữ mang thai trong tiệm thuốc, sắc mặt tái mét: “Cô có thai?”
Ôn Ninh không ngờ rằng bà ta lại hỏi đột ngột như vậy, cô do dự một chút. Khi cô chỉnh trang lại rồi đi tới muốn trả lời, Diệp Uyển Tĩnh đã hiểu rõ mọi chuyện.
Ôn Ninh mang thai, đứa bé là của ai?
“Chuyện này chắc là không liên quan gì đến cô?”
Ôn Ninh lùi lại hai bước, cô không muốn chọc tức Diệp Uyễển Tĩnh, bây giờ bà ta không có được vẻ duyên dáng như thường, giống như một con thú mẹ nỗi giận.
Ôn Ninh thật sự lo lắng bà ta sẽ làm ra chuyện quá khích.
“Không liên quan tới tôi? Sao có thể không liên quan?
Đồ tiện nhân, chắc không phải cô cùng người đàn ông nào đó làm ra chuyện này, rồi muốn Tấn Uyên nhận đứa con hoang này chứ?”
Diệp Uyển Tĩnh chưa từng nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/3078334/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.