Ôn Ninh sao có thể không nhìn ra được tâm tư lúc này của Lục Tấn Uyên chứ, ánh mắt của anh mang theo vài tia nóng bỏng, hệt như cô vừa mới châm lên một ngọn lửa trong anh vậy.
Ngay tại lúc bầu không khí đang có vài phần khó xử như thế này thì điện thoại của Lục Tấn Uyên vang lên.
Là Diệp Uyển Tĩnh gọi đến.
“Tấn Uyên, hôm nay trong nhà có khách quý đến, khi nào con trở về được?”
Ngọn lửa trong lòng Lục Tấn Uyên vốn đang bừng bừng trỗi dậy
Một đám người không biết nên làm thế nào cho phải, nhưng suy nghĩ một hồi, không có mấy người biết được chỗ này, mà bây giờ Ôn Ninh lại đang bị bệnh, Lục Tấn Uyên tặng đến vài thứ để dỗ dành cô cũng là chuyện đương nhiên, thế là bọn họ lại buông lỏng cảnh giác, mang đồ vào cho Ôn Ninh.
Sau khi Ôn Ninh nhìn thấy cũng không mấy để tâm nhưng mùi thơm của đồ ăn ở bên trong bay ra khiến cho chiếc bụng đã đói meo của cô sôi lên ùng ục, nhịn không được mà mở ra xem.
Vừa mới mở chiếc hộp ra thì có một tờ giấy rơi ra ngoài.
“Anh đã thấy tin của em rồi, dưới đây là kế hoạch của anh.”
Ôn Ninh nhìn thấy nét chữ trên tờ giấy này, lập tức mở to đôi mắt. Thì ra, không phải Hạ Bình An không biết đến chuyện này, mà là anh vẫn luôn chuẩn bị kế hoạch, trong lòng cô có vài phần cảm động, Ôn Ninh cố gắng nhớ kỹ nội dung trên tờ giấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/3078288/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.