Diệp Uyển Tĩnh cũng không đếm xia đến gì cả, gạt bỏ cái gọi là dè dặt của bà chủ nhà danh giá, bà ta biết bộ dạng bây giờ của bản thân giống như một người đàn bà chua ngoa hay gây sự vô cớ, nhưng mà, bà ta cũng không còn cách nào khác.
Chỉ cần có thể khiến Lục Tần Uyên tỉnh táo quay đầu mà cắt đứt với người phụ nữ kia, bà ta cũng không cần mặt mũi gì cả.
Luc Tấn Uyên nghe thấy lời này, vội vàng bước tới giữ chặt tay của Diệp Uyển Tĩnh, trên tay bà ta vẫn dang cắm ống kim tiêm tiêm vào tĩnh mạch, bây giờ hành động như vậy, khiến máu chày ngược lại.
Diệp Uyển Tĩnh hiểu tính cách của Lục Tấn Uyên, anh sẽ không thể không dau xót là người mẹ này của mình, vì thế, tóm lấy tay Lục Tấn Uyên, “Tấn Uyên, con nghe mẹ một lần này được không? Nếu không thì, mẹ sợ chết cũng không nhắm được mắt.”
“Mẹ đừng nói những lời như này.” Lục Tân Uyên nghe từ chết này, sắc mặt sầm xuống, giọng nói rất nghiêm túc.
Anh không muốn phải thoả hiệp chuyện này, nhưng Diệp Uyển Tĩnh cũng không cho anh cơ hội để nói, “Con đồng ý với mẹ, thì mẹ sẽ làm phẫu thuật, nếu không, đừng nói nữa!
“Mẹ, mẹ bắt buộc phải như này…”
Lục Tấn Uyên cực kỳ bất lực, đúng lúc bầu không khi giữa hai mẹ con đang căng thẳng, Mộ Yên Nhiên gõ cửa, bước vào, nhìn thấy bầu không khí kì lạ này của hai người, ngượng ngùng cười cười, “Em có phải là, đến không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/3078257/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.