Đỗ Kiến Chương nhìn thấy đôi mắt sưng đỏ của cô liền cau mày: “Mau thu dọn đi, đừng để đến buổi tối ra gặp rồi dọa chạy mất khách hàng của tôi.”
Cô có chút không tự nhiên, lập tức gật đầu nói: “Chủ tịch Đỗ hãy yên tâm đi.”
Buổi tối, Vô Ưu không ngờ địa điểm gặp khách hàng lại là ở trong hộp đêm, cô do dự một chút, khi thấy ông chủ đang hối thúc, nên chỉ đành đi theo vào trong.
Trong gian phòng, đã có mấy người ông chủ đang ngồi trên ghế sô pha, sau khi nhìn thấy họ liền lập tức đứng dậy chào hỏi.
“Ồ, chủ tịch Đỗ đến rồi, mời ngồi mời ngồi.”
“Người đẹp này là ai vậy, nhìn trông xinh thật đấy.” Một trong những ông chủ bước tới, liền muốn ôm lấy vai của Vô Ưu.
Cô sững lại một chút, lập tức tránh người ra, nhất thời bầu không khí trong gian phòng có chút gượng gạo, sắc mặt của vị ông chủ đó trực tiếp sa sầm xuống.
Đỗ Kiến Chương cau mày, vừa đứng dậy hòa giải bầu không khí, vừa trừng mắt giận dữ nhìn Vô Ưu một cái: “Cô đang làm gì thế? Mau đi rót một ly rượu xin lỗi chủ tịch Hoàng đi.”
“Chủ tịch Hoàng thật ngại quá, đây là nhà thiết kế của công ty tôi, lần đầu tiên tôi đưa cô ấy ra ngoài, cô gái nhỏ có thể cảm thấy hơi căng thẳng.”
Lúc này sắc mặt của chủ tịch Hoàng mới trông khá hơn được một chút.
Vô Ưu mím môi, theo yêu cầu của ông chủ mình, tự tay rót một ly rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2658013/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.