Bơi?
Vô Ưu nhìn nhóm nam nữ ngoại quốc xung quanh. Nước Pháp rất phóng khoáng, nữ mặc bikini, nhất là những cặp tình nhân, hành động táo bạo và nhiệt tình khiến mọi người cảm thấy ngại ngùng.
Dạy bơi nhất định không thể tránh được tiếp xúc chân tay, cô không tự nhiên nhìn sang chỗ khác, nhanh chóng từ chối: “Không cần đâu, tôi không có hứng thú với bơi lội.”
Cô nói xong thì nhanh chóng đi đến chỗ cậu bé.
Lục Tấn Uyên hơi tiếc nuối, thở dài.
Lục An Bảo đang làm gì? Cậu đang bảo vệ tôn nghiêm đàn ông của mình.
Trên bãi cát, không biết từ lúc nào bên cạnh cậu bé lại xuất hiện một cậu bé tóc vàng mắt xanh, dáng vẻ vô cùng dễ thương. Hai đứa trẻ ở trần so cơ bụng của nhau.
Hai tay Lục An Bảo chống nạnh, lồng ngực nhỏ ưỡn thẳng, vỗ vỗ cái bụng trắng nõn của mình, đắc ý nhìn bé trai trước mặt: “Nhìn thấy không, đây là cơ bụng của tớ.”
Vô Ưu vừa đi đến chỉ kịp nghe thấy câu này của cậu bé, lập tức nhịn không được khẽ nhếch môi, trong lòng cười nhạo.
Cậu nhóc kia không phục, cũng nâng cao bụng của mình: “Tớ cũng có cơ bụng.”
Cậu bé khinh thường: “Của cậu không phải là cơ bụng mà là thịt mỡ.”
“Vậy của cậu cũng là thịt mỡ.”
“Của tớ là cơ bụng, của cậu mới là thịt mỡ.”
Lời của hai đứa trẻ khiến người lớn xung quanh bật cười nên không ai đến can ngăn.
Vô Ưu đi chân trần đứng trên bãi cát nhìn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2657981/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.