Hơn nữa mặc kệ là nhiều hay ít thì một số thành phần ở bên trong đều mang đến tác hại nhất định cho sức khỏe.
Tuy nhiên cái lọ này thì lại khác, cho dù tiêm vào cơ thể bao nhiêu thì cũng hoàn toàn không hề gây hại cho sức khỏe, không chỉ vậy mà sau khi được cơ thể hấp thụ, nó còn giúp tăng cường sức đề kháng và bổ sung chất dinh dưỡng cho người sử dụng.
Hơn nữa hiệu quả gây tê đối với thần kinh con người cực kỳ nhanh chóng, mới tiêm vào cơ thể vài giây thôi đã lập tức phát huy tác dụng, hơn nữa lại còn chỉ có phát huy hiệu quả gây tê đối với người đang bị thương, đồng thời không cần hạn chế số lượng.
Mặc dù là vậy, nhưng cũng sẽ không ai sử dụng quá nhiều thứ thuốc này, bởi vì, nó quá đắt.
Đây là thành quả mới nhất của viện nghiên cứu nước ngoài trong khoảng thời gian trước, Lục Tấn Uyên chỉ lấy về được mấy lọ, thuốc trị thương cho An Minh cũng nằm trong số đó.
Theo lý thuyết thì không cần phải lãng phí lọ thuốc tốt như vậy cho một vết phỏng nho nhỏ, nhưng nếu không gây tê thì lúc bôi thuốc lên sẽ rất đau đớn, sao Lục Tấn Uyên có thể nỡ để Vô Ưu chịu đựng cơn đau khi bôi thuốc lên vùng da bị phỏng kia chứ.
Anh mở nắp lọ ra đưa đến bên môi của Vô Ưu, dùng giọng nói vô cùng nhẹ nhàng dỗ dành cô: “Ngoan, uống vào rồi sẽ không đau nữa.” Lúc này, mặt của Vô Ưu đã đổ đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2657955/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.