“Cũng phải xem là ai gây rắc rối chứ, nếu như là em thì dù có phiền phức đến đâu anh cũng đều vui vẻ.”
“Anh…”
Trong lòng Đinh Vô Ưu hoảng hốt rối bời và khuôn mặt trở nên đỏ bừng, trái tim càng không tự chủ được như muốn nhảy ra ngoài, hai người dựa sát vào nhau như vậy khiến cô rất sợ nhịp tim khác thường của mình sẽ bị Lục Tấn Uyên nghe thấy nên lập tức giãy dụa.
“Anh, anh bỏ tôi ra trước đã.”
Lục Tấn Uyên không những không buông cô ra mà ngược lại ôm càng chặt hơn, vừa khéo hai người lúc nãy đã lùi đến bên cạnh giường, khóe miệng anh nở một nụ cười xấu xa rồi trực tiếp ôm cô ngã lên chiếc giường mềm mại.
Vô Ưu đang ở bên dưới nên trực tiếp lún xuống bởi sức nặng của cả hai, lúc này khoảng cách giữa họ càng gần gũi hơn và không hề để lộ ra một khe hở nào.
Cả người cô bỗng cứng đờ khuôn mặt đỏ bừng như bị nấu chín, vừa nhìn đã biết cô đang ngượng ngùng, Lục Tấn Uyên nhìn thấy như vậy cảm thấy rất đắc ý, có phản ứng là tốt rồi nếu như không có thì anh phải khóc rồi.
Anh ôm lấy cô với tư thế hai chiếc trán chạm vào nhau vô cùng thân mật.
“Em cứ yên tâm việc kia đang diễn ra rất suôn sẻ, đã có bằng chứng rồi thì chỉ cần dẫn dắt hướng đi của dư luận là có thể đưa bằng chứng ra, đến lúc đó việc này sẽ được giải quyết.”
Vô Ưu đều nghe được vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2657570/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.