Đinh Thiên Vũ vuốt lên vùng đơn ướt trên cổ, sau đó xòe tay ra nhìn, chất lỏng màu đỏ lập tức kích thích hai mắt của anh.
Lúc này, anh ta tin chắc rằng nếu vừa rồi mình không né tránh, bị một cái gạt tàn thuốc lớn như vậy đập lên đầu thì chắc chắn đầu của anh ta sẽ trực tiếp nở hoa, đồng thời anh ta cũng nhận ra Đinh Sơn Trí không chỉ nói chơi mà thôi, điều này khiến anh ta rất sợ hãi.
“Chú, chú à, cháu sai rồi, đều là lỗi của cháu, chú tha thứ cho cháu đi mà, cháu xin thề sẽ không có lần sau đâu.”
Nếu Đinh Vô Ưu có mặt ở đây nhìn thấy Đinh Thiên Vũ hèn nhát nịnh nọt như vậy thì chắc chắn sẽ vô cùng khiếp sợ.
Sắc mặt của Đinh Sơn Trí vẫn cực kỳ âm u, ông ta hỏi ngược lại: “Lần sau? Mày cho rằng mày còn có cơ hội nữa sao?”
“Còn cơ hội, chú à, chủ phải tin cháu, mặc kệ thế nào thì năm năm qua cháu cũng đã đối xử rất tốt với Đinh Vô Ưu, thậm chí trước khi Lục Tấn Uyên xuất hiện, Đinh Vô Ưu vẫn luôn dựa dẫm vào cháu.”
“Cháu tin rằng chỉ cần cho cháu một chút thời gian nữa thôi, cháu đảm bảo cháu nhất định sẽ làm Đinh Vô Ưu giống như trước đây, thật đấy, chú à, chú cho cháu thêm một cơ hội nữa đi mà.”
Đinh Sơn Trí hừ một tiếng, nhìn anh ta cả buổi trời cũng không mở miệng nói chuyện, ngay vào lúc Đinh Thiên Vũ cho rằng mình đã còn không hy vọng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2657559/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.