Bên này, Đinh Vô Ưu tiếp từng người một, mỗi người một câu, nhất định sẽ khiến những quý bà giàu có bàn bên kia tức giận.
“Cô, đúng là không biết xấu hổ, chỉ biết làm ầm ĩ lên để dụ dỗ đàn ông, không biết nhục mà còn lấy làm tự hào, đúng là để tiện mà.”
“Hừ, bất quá cũng chỉ là ỷ vào tuổi trẻ xinh đẹp, để xem còn khoe khoang được bao lâu?”
“Không, loại kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình người khác như thế này, sớm muộn gì cũng chết không yên, tôi khinh.”
Miệng mồm của những người phụ nữ đó càng ngày càng cay độc.
Không biết những cô gái xinh đẹp bên bàn của Đinh Vô Ưu đã trải qua chuyện này bao nhiêu lần, bị mắng chửi như vậy nhưng nụ cười vẫn ở trên môi mỗi người, rất bình thản, nhưng đổi lại uy lực không nhỏ.
“Bây giờ là thời đại của những người trẻ tuổi, mặc kệ chuyện như thế nào, bà lão, trước khi ra khỏi nhà các người không tự soi gương sao?”
“Hay là, từng nếp nhăn trên mặt cũng đủ kẹp chết một con ruồi, ban ngày thì như vậy, nhưng đêm đến lại có thể dọa chết người.”
“Ha ha ha, không phải chứ, tôi rất thông cảm cho chồng của họ, thật đáng thương.”
“Ông chủ của tôi có nói, ngày này thích ăn rau xanh, mà nhất là bông điên điển, đồ chua, vẫn vân, đừng nói là ăn, nhìn thôi đã thấy đau mắt.” “Đâu cần nhìn, không chừng nghe tới tên đã cảm thấy được mùi vị rồi đó chứ…”
Đinh Vô Ưu: “…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2657549/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.