Lê Tư Duệ nháy mắt mấy cái, đột nhiên cảm giác được có điểm gì là lạ, nhìn bạn thân của mình, bỗng nhiên trừng to mắt: “Cậu chưa bao giờ nghĩ về chuyện này phải không?”
Cô mấp máy môi, thở dài: “Tớ cũng không biết.”
“Làm sao cậu có thể không biết chứ, tớ thấy rõ ràng tổng giám đốc Uyên rất thích cậu, lại nói, hai người đến cả con cũng có rồi… Cậu sẽ không thể không vui chứ.”
Không vui?
Đinh Vô Ưu nghĩ, cảm xúc của cô giống như không quá mâu thuẫn, hai bên tai lập tức đỏ lên, lập tức nói: “Tớ còn chưa có khôi phục ký ức đầu, chờ nhớ được chuyện trước kia rồi nói sau.”
Lê Tư Duệ gật đầu: “Cũng đúng, dù sao tình cảm giữa hai người là phát sinh trước khi mất trí nhớ, quả thật tình huống này có chút phức tạp.”
Lúc này, Lục An Bảo chạy tới, Đinh Vô Ưu tiếp được con trai, lau mặt và tay cho cậu nhóc, lại đút cho cậu bé chút nước trái cây, động tác tự nhiên lại thuần thục, Lê Tư Duệ nhìn thấy mà lắc đầu.
“Haizz, mấy tháng trước tớ còn tưởng rằng cậu vẫn là một thiếu nữ giống tớ đấy, không nghĩ tới quay mặt một cái cậu đã làm mẹ rồi.”
Cô nói, lại nâng cằm lên nhìn Lục An Bảo: “Nhưng nếu có thể sinh ra một đứa con đẹp mắt như vậy, tớ cũng nguyện ý làm mẹ.”
Quả thực Đinh Vô Ưu cảm thấy dở khóc dở cười.
Bỗng nhiên cô nghĩ đến cái gì đó: “Tư Duệ, ngày mốt chúng ta sẽ đi vùng ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2657486/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.