Không ngờ rằng quanh đi quẩn lại một vòng vẫn là cùng một người, thật là chuyện đời khó lường.
Ông cụ Long vốn dĩ chuẩn bị một số lời nói, bây giờ lại không biết nên nói gì nữa, nghĩ đến đây ông nhịn không được mà hung hăng trừng mắt với đứa cháu trai này.
Chuyện lớn như vậy mà lại giấu ông, hừ!
“Nếu đã như vậy, vậy thì hai đứa đi công chứng trước đi, sau đó chọn ngày, đặt làm váy cưới, vốn dĩ cũng nên làm từ sớm rồi.” Ông cụ vuốt râu.
Bản thân ông không có yêu cầu quá khắt khe trong việc chọn cháu dâu, nhân phẩm là quan trọng nhất, về mặt gia thế chỉ là thứ yếu, dù sao với địa vị của nhà họ Lục lúc này cũng không cần thiết phải cưới một người phụ nữ môn đăng hộ đối đến để “dệt gấm thêu hoa” nữa.
Mắt của Lục Tấn Uyên và Lục An Bảo sáng lên, lần lượt nhìn Ôn Ninh, trong mắt đầy sự chờ đợi, giống y hệt nhau.
Ôn Ninh lại không hề nhìn con trai, chỉ cụp mi mắt xuống.
Địa vị của ông cụ Long ở trong nhà họ Lục có thể nói là cao nhất, một khi ông đã đồng ý chuyện gì, về cơ bản mọi chuyện đã xác định xong. Nhưng kỳ lạ là sau khi ông cụ nói những lời này, Ôn Ninh lại không hề cảm thấy quá vui vẻ trong lòng.
“Thưa ông, bây giờ tạm thời tôi vẫn chưa có suy nghĩ muốn gả vào trong nhà họ Lục, chuyện này… Để sau rồi nói tiếp đi.”
Trong chốc lát, ánh sáng trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2657071/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.