Dù rốt cuộc là bị ai bắt đi, người quản lý việc này ở phía trên là ai, bảo người ta chú ý đến cô, dù có thể nào, dù có bắt người đi thì chắc chắn cũng phải chăm sóc an toàn thoải mái cho anh, tất cả phải đợi anh quay về rồi mới nói.
Sau khi sắp xếp xong những chuyện này, Lục Tấn Uyên mới thả lỏng một chút.
Nhưng anh cũng không biết rằng, người mà anh liên hệ, quả thực đã ngay lập tức nghiêm túc thực hiện việc mà anh đã bàn giao, hàng loạt những sắp xếp đã được truyền xuống cấp dưới.
Nhưng sau khi nhận được tin tức từ người của bộ phận nào đó, lại bởi vì nhận được một cuộc điện thoại khác, do dự một lúc, quyết định không chú ý đến những hành động vừa chuẩn bị thực hiện.
Từng giây từng phút trôi qua.
Dù là đối với Lục Tấn Uyên đang đợi máy bay ở nơi khác phía xa, hay là Ôn Ninh đang phải chịu những mánh khóe thẩm vấn ở Hà Nội, mỗi một giây đều là sự giày vò.
Lúc này trạng thái của Ôn Ninh rất không ổn, sắc mặt trắng bệch, mày nhíu chặt.
Cô cảm giác thời gian đã trôi qua rất lâu rồi, trong phòng thẩm vấn vẫn luôn không có ai khác vào, chỉ có một mình cô, đối diện với nguồn sáng mạnh mẽ, cùng với tiếng định tại nhức óc bên tai.
Huyệt thái dương của cô như căng ra, đau âm ỉ, không biết bắt đầu từ khi nào, đầu cô hoàn toàn mù mịt, không nghĩ được điều gì.
Cái sự giày vò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2657057/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.