Gương mặt cô vô cùng bình tĩnh: “Hợp đồng của cô lại bị bộ phận thiết kế A cầm đi rồi, lần này thì lý do là gì vậy? Vẫn là vì không thể tự hoàn thành được cho nên cần bộ phận thiết kế A giúp đỡ cô một chút à?”
Gương mặt Lục Vân nhanh chóng đỏ lên: “Tôi, tôi có từ chối bọn họ rồi, nhưng, nhưng mà thái độ của bên bộ phận thiết kế A rất cứng rắn, cho nên..”
“Cho nên, cũng vì thái độ cứng rắn ấy của bọn họ, mà một lần nữa, cô lại để cho bọn họ cầm mất hợp đồng của cô?”
Lục Vân không biết nên nói gì nữa.
Ôn Ninh nhìn cô ta một cái, không nói thêm gì nữa mà đi thẳng về văn phòng, để lại nhân viên của bộ phận thiết kế B chỉ biết đứng nhìn nhau, chỉ một lát sau đã có người xì xầm bàn luận.
“Các cậu nói xem, Giám đốc Ninh không nói gì như vậy là có ý gì thế?”
“Ai biết được, tôi còn đang nghĩ, liệu cô ấy có định điều Lục Vân đi đâu không.”
“Thôi đi, sao chuyện đó có thể xảy ra được, các cậu không thấy lúc cô ấy rời đi thì rất bình tĩnh à? Mà nghĩ lại thì, mặc dù bộ phận thiết kế B của chúng ta kém bộ phận thiết kế A, nhưng trên không lo thì dưới cần quái gì phải lo chứ? Đâu ra mà chỉ cần cô ấy nói một câu điều đi là chúng ta sẽ bị điều đi chứ?”
“Không sai, trước kia tôi đã nói rồi, cô ấy nói như vậy chỉ để hù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2657035/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.