Anh gật đầu chào hỏi với Cung Hoa rồi chuẩn bị bước lên tầng, Diệp Uyển Tĩnh gọi anh lại, nói đùa sao, con trai bà ta lên tầng rồi thì sẽ ngồi vào phòng làm việc, đừng mong tối nay anh sẽ gặp người khác.
Bà ta tính toán, cho hai người bọn họ có nhiều cơ hội tiếp xúc với nhau hơn.
“Tấn Uyên, Cung Hoa là con gái, lại là ngày đầu tiên đến đây. Hai đứa cũng bằng tuổi nhau, con nên trò chuyện với con bé nhiều hơn đi. Đây là nhiệm vụ của ông nội giao cho con đó.”
Diệp Uyển Tĩnh sợ con trai không đồng ý nên đã nhắc đến ông Long.
Nhưng Lục Tấn Uyên đâu phải là người dễ bị lung lay, cho dù đó là ông Long cũng vô dụng. “Tối nay con còn có công việc cần giải quyết. Lát nữa còn phải tham dự một cuộc họp online trực tiếp, không thể trì hoãn được. Về phần cô Hoa, làm phiền mẹ phải chăm sóc cô ấy rồi.”
Nói xong anh liền lập tức sải bước lên tầng.
Diệp Uyển Tĩnh đột nhiên cảm thấy xấu hổ, trước mặt các vị khách, con trai bà ta cũng không nghe lời bà ta dù chỉ là một chuyện nhỏ như vậy, đây không phải là một trò cười hay sao?
Bà ta vô cùng tức giận, nhưng bà ta không còn cách nào khác ngoài mỉm cười xin lỗi Cung Hoa, tùy tiện bịa ra một lý do giải thích, rồi cùng cô ta ăn tối.
Cung Hoa ngồi trong phòng, nghĩ đến Lục Tấn Uyên vừa nãy khi anh bước lên tầng.
Ngoài ý muốn là, người thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2657025/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.