Cuộc đấu giá vẫn tiến hành như bình thường, Ôn Ninh đi vào nhà vệ sinh.
Cô nhấc váy lên, lúc ở chỗ queo thì bỗng dưng có một người đi tới từ phía bên kia, cô không đề phòng nên đụng thẳng vào đối phương.
“A…”
Ôn Ninh bị giật mình, cô lập tức ổn định lại cơ thể, khi nhìn kỹ thì mới thấy có một cô gái trẻ mặc lễ phục đang ngã trên mặt đất.
Vẻ mặt cô lập tức thay đổi, cô liền tiến lên đỡ người đó dậy: “Quý cô này, thật sự xin lỗi, cô không sao chứ, tôi không cố ý đụng vào cô đâu.”
Cung Hoa đứng lên rồi nhẹ nhàng phủi bụi trên người một cái, cô ta nhìn Ôn Ninh, nhanh chóng quan sát cô một phen nhưng không để cô phát hiện, sau đó nở một nụ cười thân thiện.
“Không sao, cô không đụng vào tôi, tôi cũng không ngờ là bỗng dưng có người xuất hiện thôi, bị giật mình nên tự bản thân không cẩn thận mà ngã xuống, chuyện này không liên quan đến cô.”
Thái độ của cô ta rộng rãi và tự nhiên, rất dễ khiến người khác sinh ra thiện cảm, trong lòng Ôn Ninh thầm thở phào nhẹ nhõm, cô cũng cười: “Cô không sao là tốt rồi.”
“Cô cũng tới tham gia buổi đấu giá sao, phòng đấu giá này có rất nhiều lối vào nhà vệ sinh, chúng ta có thể gặp nhau cũng xem là một loại duyên phận chúng ta làm quen một chút đi.” “Tôi tên Cung Hoa, còn cô.” Cung Hoa đột nhiên nói.
Trong giây phút nghe thấy tên của cô ta, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2657010/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.