Từ hôm đó trở đi, cô yên tĩnh trụ tại khách sạn, hảo hảo nghỉ ngơi để chuẩn bị cho cuộc đua sắp tới. Tất nhiên đây chỉ là cái cớ để cô nằm dài tại khách sạn mà hưởng thụ cuộc sống thôi.
Nhưng ở nơi nào đó không bình yên như vậy
Choang
Hắn nện mạnh cái ly xuống sàn. Có trời mới biết hắn giật mình cỡ nào khi nghe thuộc hạ nói cô đua xe với ma tốc độ. Đó là đàn em của hắn a. Lỡ thằng nhóc đó khiến cô bị thương thì sao? Người đau lòng không phải là hắn sao?
"DIỄM, NGƯƠI LĂN RA ĐÂY CHO TA" Huyết Long bang giật mình bởi cơn giận của chủ tử. Hắn thế nào lại sinh khí a?
"A, ngươi bị cái gì lại rống to như vậy, chị dâu bị người khác cướp sao?" Diễm ngây ngô hỏi lại. Không phải hôm qua còn hảo sao?
"Ta nói nếu là chị dâu ngươi cầu giúp đỡ của Huyết Long thì liền miễn phí. Ngươi lỗ tai liền có tật đúng không?" Lãnh Phong lạnh lẽo hỏi. Xem ra Diễm đây là ngứa da rồi.
"Hắc hắc, lão đại. Tuy rằng lão đại nói là miễn thù lao nhưng chắc rằng chị dâu cũng thấy kì lạ a. Không chừng chị dâu còn nghi ngờ lão đạo là người xấu thì sao a? Vậy nên không thể miễn, chỉ là tính phí rẻ chút. Hắc hắc." Diễm tự nhiên là nghe ra lão đại đang nổi giận. Nhưng hắn đây là nghĩ cho tính phúc của lão đại trong tương lai a. Không thể trách hắn.
"Ngươi nên nhớ. Chỉ lần này thôi" Lãnh Phong nghe như thế nào thì cũng thấy hợp lí a.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-ong-trum-hac-bach/78062/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.