Chương trước
Chương sau
Sau khi rời khỏi khách sạn, cô đặt một chuyến sang Pháp. Ngồi trong xe, cô từ từ lột một lớp mặt nạ ra. Chiếc mặt nạ này cô đã mang suốt 10 năm rồi. Từ lúc 9 tuổi, cô được tiếp xúc với thuật dịch dung của Trung Quốc, từ lúc đó cô học chuyên sâu hơn về lĩnh vực này, từng chút từng chút dịch dung khuôn mặt cho đến khi lớp mặt nạ này khác hoàn toàn với khuôn mặt thật.
Ban đêm, ánh trăng sáng trốn vào tầng mây nghỉ ngơi, chỉ còn đơn độc lại mấy vì sao canh gác trên bầu trời tựa như tấm lụa đen tuyền đã được giặt sạch, mấy vì sao như ánh sáng vỡ yếu ớt, nhấp nháy tô điểm cho tấm lụa đen tuyền kia.
Lúc này trên xa lộ cao tốc, xe tới xe đi bỗng xuất hiện một chiếc Audi màu trắng kiểu mới nhất làm cho người ta chú ý, là người trong nghề đều biết đây là sản phẩm có hạn mới tung ra thị trường một tuần trước, không nghĩ rằng sẽ bắt gặp được nó trên xa lộ này.
Mà có sự cá dỗ nhất là chủ nhân của chiếc Audi. Thế nào? Xinh đẹp? Quyến rũ? Khuynh thành? Kiều mĩ? Không không không! Những từ đó căn bản là không hình dung được vẻ đẹp của cô. Cho dù chỉ thoáng qua ô cửa sổ, họ cũng không thể quên được cô gái như tinh linh kia.
Khuôn mặt trái xoan cổ điển, đôi môi bóng nhuận, nụ cười tà tứ. Đôi mắt trong suốt, lấp lánh tựa vì sao rực rỡ trong đêm. Da thịt trắng nõn nà như tuyết tạo sự đối lập với bộ lễ phục kia. Làn tóc tím mượt mà hùa theo làn gió nhảy từng khúc nhạc. Cô lười biếng để một cánh tay trên vô lăng, mị hoặc mà tà ác, tựa đứa con yêu của Qủy vương vô tình lạc xuống nhân gian.
Cô phóng thẳng xe ra sân bay, bộ mặt này suốt 10 năm nằm trong bóng tối, cũng nên để nó cảm nhận ánh nắng mặt trời.
7am, tại Paris
Trên đường phố nhộn nhịp xuất hiện một cô gái tuyệt sắc khiến ai ai cũng ngoái nhìn. Tiếc rằng chiếc kính mát bản to kia đã che đi hai phần ba khuôn mặt, đầm đen cúp ngực gợi cảm, chân dài trắng noãn mê người. Những động vật giống đực xung quanh hận không thể nhào vô, tuyệt mĩ a.
Hàn Thiên Chi thuê một phòng tổng thống ở khách sạn Le Narcisse Blanc, hảo tắm rửa nghỉ ngơi.
Bang Huyết Long
ĐOÀNG
"Lão đại, phản đồ đã xử lí, địa bàn bên Pháp cũng bị cướp" Diễm lơ tơ mơ báo cáo. Lão đại của anh dạo này hay thả hồn lên mây lại nghe Vũ nói lão đại đang theo đuổi chị dâu, thật không biết cô gái nào cướp đi trái tim của lão đại mà không chịu trả nữa, làm công việc mấy ngày nay đều giao hết cho anh, thật tội nghiệp mà.
"Ngay lập tức bay qua Pháp giải quyết vấn đề" Anh lạnh lùng ra lệnh. Anh đã cho đào ba tấc đất tại thành phố  này lên mà vẫn không thấy cô, thật không biết cô đang ở nơi nào nữa, phải nhanh đón cô về nếu không lại bị người khác cướp mất.
"Ân" Diễm trả lời.
~~~~~Quay lại Pháp nào~~~~~
"Tiểu mĩ nhân, sao em đi một mình vậy? Đi chung với tụi anh cho vui nào!" Một tên con trai đầu đỏ dâm đãng  khẽ liếc qua cơ thể Hàn Thiên Chi. Chậc chậc, thật mĩ a. Mãi cho tới khi hắn định chạm vào khuôn mặt kiều diễm kia thì................
BỐP
Tên con trai đó ngay lập tức đo ván, bay một vòng ra ngoài, trên bụng in dấu giày nhỏ nhắn của ai kia.
"Bà đây đang chơi đừng để bà mất hứng" Hàn Thiên Chi thả một chút sát khí, mặt lạnh nói.
"Con điếm, tụi bay đâu, lên hết cho tao" Tên kia khó khăn ôm bụng nói.
"Lên, trả thù cho đại ca"
BỤP....BỐP...BỐP......BINH...BINH
"Còn ai lên nốt đi, chị mày giải quyết hết luôn cho"
"Đại tỷ tha mạng a~"
Bây giờ trên đường phố Paris nhộn nhịp xuất hiện một cô gái dung nhan hại nước hại dân, lại anh dũng đo ván những tên côn đồ có tiếng trong thành phố. Những clip tung lên mạng càng ngày càng nhiều, nhưng chỉ xoay quanh cô gái tựa tinh linh anh hùng đo ván những tên côn đồ ác ma.
Tất nhiên, những clip này cũng lọt ào mắt lão đại nào đó.
RẦM____RẮC RẮC
Một chiếc bàn đã hi sinh vì cơn giận của hắn.
"Dám ngó nghe tới vợ ông. Diễm, thiến hết đi" Anh nói trong cơn giận dữ tột độ. Vợ anh mà cũng dám nhúng chàm sao, tụi nó chán sống rồi.
"Lão đại, bang chủ bang Devil muốn gặp" Vũ khó khăn nói. Từ lúc lão đại gặp chị dâu thì tính khí càng thất thường rồi.
"Cút hết" Anh lạnh lùng ra lệnh.
"Vâng" Vũ nghiêm túc trả lời. Bộ dạng lúc này của lão đại mà đi gặp người thì không phải thảm cho người kia sao?
Vũ vừa mới đóng cửa đi ra ngoài thì lại thấy ai đó đang ngồi trong phòng mở máy tính lên, bật lại mấy cái clip của Thiên Chi lên, vừa coi vừa cười ngọt ngào, hoàn toàn khác với hình ảnh Tu La mặt lạnh lúc nãy.
"Vợ ơi, em dễ thương qúa đi. A, coi cái lúc em nện vào bụng người ta kìa, thiệt dễ thương ngoài sức tưởng tượng mà"
Ta đảm bảo là không có tạo hình nhân vật như tên kia đâu. Thiệt đó, tự nhiên hắn chui dzô truyện của ta mà!!!!!
Cho nói nhảm chút nha.
Sherry: Sao cậu nhận ra con gái tui hay dzậy?
Phong: Đôi mắt của cô ấy linh động nhất, khí chất trên người không sai vào đâu được với trên người cô ấy vẫn mặc lễ phục tối qua.
Sherry: Phong, cậu cho tôi biết cảm nhận của cậu về con gái tui đi.
Phong: Đẹp nhất, đáng yêu nhất, ngọt ngào nhất, uhm sao ta đại loại vợ tôi là tốt nhất.
Sherry: Ai là vợ cậu? Tui hông gả, tuyệt đối hông gả con gái tui cho thằng biến thái như cậu.
Phong: *lôi xấp ngân phiếu ra, nhét vô tay*
Sherry: nể mặt cậu là nam chính, tui trao nó cho cậu. *Nói nhỏ* nhanh nhanh lên nha, tui muốn bế cháu.
Phong: *nở nụ cười* *gật đầu*
Chi: *lắp đạn vào súng* *mài dao* hai người đã ai hỏi gì tui chưa??!!
Sherry + Phong: *xách dép* Chạy
Mọi người cũng biết nguyên nhân vì sao Phong nhận ra Chi rồi nha. Mà, mấy cái này chỉ có độc giả các bạn, tui và Phong biết thui đó, hông được đi nói lung tung nha.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.