"RẦM"
Đã đạt tới cực điểm nhẫn nhịn của Phong Sương. Cô tực giận đập mạnh lên chiếc bàn gần đó khiến không ít khách hàng hoảng hốt. Đến mấy nhân viên kia cũng bị cô dọa cho sợ, chiếc bàn bị cô đập với lực đạo rất mạnh cho thấy cô rất phẫn nộ nên chiếc bàn xấu số đó liền bị vỡ vụn.
- Nè cô kia. Cô làm gì vậy hả? _ Quản lí chạy ra liếc cô
Phong Sương im lặng. Hàn khí dày đặc cả căn tiệm này
- Chuyện gì vậy? _ Từ trên cầu thang bước xuống chính là một người con trai mang vẻ mặt lai tây, đó là Alax Duẫn Kỳ. Là người Anh lai Trung cũng đồng thời là chủ cưat tiệm này
- Anh Alax cô gái kia muốn phá tiệm _ Nhân viên 1 chỉ tay về phía cô
- Cho hỏi cô gái này. Sao lại phá tiệm của tôi? _ Alax tiến lại gần cô
Phong Sương vẫn giữ chủ nghĩa im lặng
- Vợ tôi. Muốn phá cần lí do sao? _ Ngay sau lưng cô là một giọng nói mang theo vài phần lạnh lùng và đầy sát khí
Hắc Thịnh Duật anh chỉ đi đỗ xe mà Vợ anh lại bị người khác khi dễ như vậy liền khiến anh tức giận không thôi
- Ồ. Hắc Tổng đây mà, sao lại đến Cửa tiệm nhỏ bé của tôi? _ Alax cười
- Bà xã, em có sao không. Em xem, tay em đỏ lên rồi _ Hắc Thịnh Duật nắm lấy tay cô và giở giọng trách móc
Phong Sương vẫn giữ sự im lặng đó
- H... Hắc.... T... Tổng _ Cô quản lí lắp bắp nhìn anh, với anh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-hac-thieu/97333/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.