Trời bắt đầu sập tối. Hắc Thịnh Duật lái xe đưa Phong Sương về nhà, trên đường đi một tay anh nắm lấy vô lăng, một tay còn lại nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô
- Tiểu Sương.... Em có thể rút khỏi Sương Linh Hội không? _ Hắc Thịnh Duật ôn nhu nói
- Duật, xin lỗi. Không thể _ Phong Sương khẽ lắc đầu
- Tại sao? Nó sẽ nguy hiểm _ Hắc Thịnh Duật khẽ nhíu mày lại
- Nó là sinh mệnh của em. Giống anh, em không thể thiếu nó.... _ Phong Sương khẽ cười nhẹ
- Tiểu Sương... _ Anh thở dài nhìn cô
- Duật, tôn trọng quyền quyết định của em đi _ Phong Sương vỗ nhẹ tay cô
- Được rồi, anh tôn trọng em, bà xã! _ Hắc Thịnh Duật hôn lên bàn tay cô
- Ai là bà xã của anh? _ Phong Sương nhíu mày nhìn anh
- Bà xã, thứ nên thấy cũng thấy rồi, sờ cũng sờ qua rồi, ăn cũng ăn rồi. Em không gả cho anh thì gả cho ai? _ Hắc Thịnh Duật cười lớn một tiếng
- Vô sỉ _ Phong Sương lườm xéo anh
- Haha, chỉ cần có em. Anh đây không ngại vô sỉ _ Hắc Thịnh Duật cười sủng nịnh
Phong Sương cười nhẹ, Hắc Thịnh Duật đưa cô đến cổng của Phong gia. Tất nhiên không quên hôn tạm biệt cô rồi
Đợi Cô bước vào nhà thì anh mới chuyển bánh trở về nhà.
Phong Gia
Phong Sương vừa vào nhà liền nhìn thấy ba mẹ cô và cả anh hai của cô đang ngồi ở phòng khách với vẻ mặt tức giận xen lẫn hàn khí dày đặc
- Tiểu Sương. Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-hac-thieu/97326/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.