Trước thái độ này của Wiliam Franky, Triệu Y Vân lập tức nheo mắt thẩm định tính chân thực trong lời nói vừa rồi của hắn. Mặc dù bản thân cô chưa từng trải qua hoan ái giữa nam và nữ, nhưng cũng không phải khù khờ đến mức không biết hậu quả của nó, đó là lần đầu của cô, làm sao có chuyện cô không có cảm giác gì? Hoặc là… bản thân Wiliam Franky hắn yếu đuối đến mức làm cô mà như không làm? Nghĩ vậy Triệu Y Vân liền nhếch miệng cười:
“Nếu thật là như vậy, há chẳng phải anh cũng quá yếu rồi đi?”
Trước lời nói khích tướng này của Triệu Y Vân, Wiliam Franky phải mất một lúc mới hiểu được hàm ý mà cô đang nói đến, cánh môi bạc mỏng quyến rũ mím lại kìm nén cơn giận.
“Em nói anh yếu? Là cái gì yếu?”
Dù đã hiểu rõ ý của cô nhưng Wiliam Franky vẫn giả ngốc hỏi lại, trước câu hỏi này của hắn, một người da mặt mỏng như Triệu Y Vân sao dám nói thẳng trực tiếp vấn đề nhạy cảm kia? Ánh mắt trốn tránh của cô khẽ nhìn ra cửa sổ, bên ngoài ánh nắng đã nhuộm vàng mọi thứ, lúc này cô mới chợt nhận ra bản thân đang ở một nơi vô cùng lạ lẫm.
Ánh mắt đánh giá một lần nữa quan sát toàn bộ bày trí căn phòng, trong đầu cô lập tức hiện lên một chữ “lạnh”, ngoài chiếc giường màu đen ra thì nội thất bên trong cũng thuộc gam màu lạnh, người ta hay nói muốn biết tính cách của một người thì hãy nhìn vào căn phòng ngủ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-khoc-cua-phuong-thieu/2181811/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.