Nụ hôn này của hai người kéo dài rất lâu, bởi nó là điều mà Phương Thần Phong đã chờ đợi suốt thời gian qua, sau khi rời khỏi môi Hà Linh Chi, hắn không tách ra ngya mà cụng trán mình lên trán cô, đầu mũi cao cọ cọ vào mũi của cô thể hiện sự nhớ nhung. Còn về phía Hà Linh Chi, cô vẫn còn vô cùng choáng váng sau nụ hôn vừa rồi, lúc này cô chợt nhận ra rằng, dù là trước kia hay hiện tại thì cô vẫn chẳng thể theo kịp tiết tấu của Phương Thần Phong, trong mọi cuộc yêu hắn vẫn luôn là người nắm thế chủ động.
“Anh yêu em, Chi Chi… yêu rất nhiều!!! Em có biết khoảnh khắc anh chứng kiến con chúng ta chào đời, anh đã tự hào đến thế nào hay không? Không phải anh tự hào về mình, mà là tự hào về em, tự hào vì mẹ của các con anh chính là em. Cho anh một chút thời gian nữa thôi,… anh nhất định sẽ khiến em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế gian này!!!”
Nói xong Phương Thần Phong liền đặt những nụ hôn vụn vặn lên đôi môi Hà Linh Chi, đã rất lâu rồi hắn không được làm như vậy với cô. Hắn, nhớ cô đến phát điên luôn rồi.
Trước những lời nói ngọt ngào của Phương Thần Phong, Hà Linh Chi cũng không có quá nhiều cảm xúc, sau khi bình ổn lại hơi thở, cô liền nói:
“Buông tôi ra, con sẽ ngạt thở!!”
Nghe vậy Phương Thần Phong không những không rời đi mà còn cố tình áp sát mặt mình vào một bên má của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-khoc-cua-phuong-thieu/2181717/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.