Bên phía đầu dây bên kia sau khi nghe Phương Thần Phong nói thế thì lại càng nghi hoặc hơn, bởi vì bọn họ từ trước đến nay đều không vừa mắt nhau, hơn mười năm rồi bọn họ chưa từng gặp mặt hay nói chuyện gì với nhau chứ đừng nói gì đến nhờ vả, mà trong suy nghĩ của anh, Phương Thần Phong sẽ chẳng bao giờ phải hạ mình đi nhờ vả mình bất cứ chuyện gì, bởi hắn đúng như những gì người đời vẫn hay đồn đại, không có gì hắn không làm được. Vừa tò mò lại vừa đa nghi anh lạnh lùng hỏi lại:
“Trên đời này cũng có chuyện làm khó được anh??”
Lại một khoảng im lặng nữa tiếp tục trôi qua, Phương Thần Phong không trả lời câu hỏi đó mà chỉ trầm mặc ngồi chờ đối phương. Người bên phía đầu dây bên kia nghe vậy thì liền lạnh giọng nói:
“Phương Thần Phong, anh nghĩ sau những gì đã xảy ra giữa hai chúng ta hơn mười năm trước thì tôi có thể giúp anh hay không?”
“Mạng sống của vợ và con tôi đang gặp nguy hiểm!!!... Cầu xin cậu hãy cứu lấy bọn họ!!!”, sau khi nói ra những lời này Phương Thần Phong phải nắm chặt bàn tay để kìm nén bản thân.
Đầu dây bên kia lập tức im lặng sau câu nói ấy của hắn, hắn vậy mà lại tự hạ thấp bản thân mình để cầu xin hắn cứu lấy vợ và con hắn? Chẳng lẽ… hắn thực sự đã động tâm với người con gái ấy rồi hay sao? Một người luôn không coi trọng sự hiện diện của nữ giới nay lại vì một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-khoc-cua-phuong-thieu/2181699/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.