Chương trước
Chương sau
Gương mặt của Robert Devon lúc này đã trắng bệch vì đau đớn và mất máu quá nhiều, ông ta đã không còn sức lực để kêu than nữa mà chỉ biết ôm lấy bả vai phải của mình cắn răng chịu đựng, phải mất một lúc sau ông ta mới buông tay rồi run rẩy lấy từ trong túi áo của mình ra một vài ống tiêm. Không chút chần chừ, Robert Devon lập tức tiêm ba mũi vào ba vị trí xung quanh miệng vết thương, đó là thuốc làm tê liệt dây thần kinh tức thời, nó sẽ giúp cơn đau đớn của ông ta giảm đi rất nhiều cũng như làm chậm quá trình mất máu.

Nhìn ông ta chật vật như vậy Hà Linh Chi cảm thấy thỏa mãn vô cùng, cô sẽ không thẳng tay giết ông ta ngay mà phải từ từ hành hạ để ông ta cảm nhận được mọi sự đau đớn mà cô mang đến, để ông ta phải tự mình cầu xin cô giết mình thì mới có thể làm vơi bớt phần nào nỗi hận trong lòng cô đối với ông ta. Nghĩ đến đây Hà Linh Chi định tiến lên ra đòn tiếp theo, nhưng đúng lúc này như cảm nhận được nguy hiểm, cô lập tức mượn đà đang lao đi mà lách người qua một bên né tránh đòn của người phía sau.

Sau khi ổn định lại thế đứng, Hà Linh Chi liền quay lại để xem xem người tấn công mình là ai, thật không ngờ người đó lại là Lưu Kha Nguyệt, lúc này cô ta đang nhìn cô bằng ánh mắt tràn đầy thù hận với sát ý không chút giấu giếm. Ánh mắt cô ta hết nhìn về phía Robert Devon rồi lại quay trở về trên người Hà Linh Chi, nhìn cô ta như vậy, cô liền nheo mắt hỏi:

Trong lúc cô vẫn còn đang lấy lại hơi thở, Lưu Kha Nguyệt lại tiếp tục đánh tới, Hà Linh Chi lúc này biết cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc kích phát biến thể bên trong cơ thể mình, nhưng việc làm này sẽ khiến đứa bé trong bụng cô chịu ảnh hưởng rất nhiều, còn nếu cô không làm vậy thì cả mẹ con cô sẽ đều phải chết.

Trong suốt thời gian bị Cố Phong bắt giữ và chịu vô vàn lần thử nghiệm cải tiến biến thể từ Robert Devon, Hà Linh Chi cũng đã học được cách kiểm soát biến thể nhưng không quá rõ ràng, phải cho đến sau này khi đã thoát được khỏi đó và đến đây, vì không thể sử dụng thuốc trong suốt quá trình mang thai nên mỗi lần biến thể kích phát Hà Linh Chị lại phải nhắc nhở bản thân mình phải cố gắng vì đứa bé trong bụng. Cho nên tính đến thời điểm hiện tại, cô cũng đã hoàn toàn có thể kiểm soát được việc kích phát biến thể của mình giống như Lưu Kha Nguyệt.

[…]

“Cô có ý gì?”

“Có ý gì? Hà Linh Chi, nếu như tôi nói tôi muốn giết cô thì sao?”, Lưu Kha Nguyệt cười gian xảo nói.

Trong suốt bốn tháng ở ẩn vừa rồi, mặc dù Hà Linh Chi không muốn biết về thông tin của Phương Thần Phong nhưng việc Lưu Kha Nguyệt chính là một trong hai sản phẩm thử nghiệm của Robert Devon cô đã nghe Phương phu nhân nói qua, kể cả việc tự bản thân cô ta có thể kiểm soát được biến thể cô cũng biết. Cô không biết Phương Thần Phong sẽ như thế nào sau khi biết ‘bé con’ của hắn cũng giống như cô, là một kẻ nguy hiểm và lập dị, nhưng cô có thể chắc chắn một điều rằng giữa cô và Lưu Kha Nguyệt, hắn sẽ chọn cô ta giống như trước đây hắn đã từng làm.

Việc Phương Thần Phong có mặt tại đây ngày hôm nay Hà Linh Chi có thể đoán ra là do vợ chồng Phương phu nhân an bài, cô không hiểu dụng ý của bọn họ là gì, và cũng không muốn hiểu. Nhưng có một điều cô vẫn luôn thắc mắc ngay từ lúc KP mới xuất hiện ngày hôm nay, rằng nếu như Lưu Kha Nguyệt là người của Phương Thần Phong, vậy tại sao cô ta lại đi cùng với nhóm người KP? Một dấu hỏi lớn đặt ra trong đầu Hà Linh Chi ngay lúc này, cô hoài nghi không phải vì mối quan hệ giữa Phương Thần Phong và Lưu Kha Nguyệt, mà là vì uẩn khúc phía sau.

“Giết tôi? Vậy phải xem cô có khả năng để làm điều đó hay không?”

Nghe vậy Lưu Kha Nguyệt cười lớn nói:

“Hà Linh Chi, nơi này không phải Hắc Phong Bang, tôi hiện giờ cũng chẳng cần phải diễn kịch với cô, trước đây đều là vì nhiệm vụ nên tôi mới nhún nhường cô, còn bây giờ, tôi sẽ đòi lại ở cô cả vốn lẫn lời, những gì Phương Thần Phong đã làm với tôi, tôi sẽ bắt cô phải trả đủ.”

Lời Lưu Kha Nguyệt vừa nói khiến Hà Linh Chi càng khó hiểu hơn, tại sao cô ta lại nói như thể Phương Thần Phong đã hành hạ gì cô ta vậy, trong khi cô mới chính là người phải chịu đựng sự giày vò do chính hai người bọn họ ban tặng.

Sở dĩ việc Hà Linh Chi không hiểu là vì trong suốt quá trình mang thai, bởi vì cô một mực không muốn biết bất cứ điều gì liên quan đến Phương Thần Phong nên Phương phu nhân cũng không tiện nói ra, duy chỉ có việc Lưu Kha Nguyệt là đứa trẻ còn lại là bà nói cho cô nghe vì tính hệ trọng của nó, còn lại tất cả sự thật cô không hề biết một chút gì, ngay cả vở kịch mà Phương Thần Phong đã bày ra.

“Tôi không hiểu cô đang muốn nói gì, nhưng nếu như cô nhất quyết muốn động chạm đến tôi, thì tôi cũng không ngại tiếp!”, Hà Linh Chi lạnh lùng đáp.

“Hừ!!! Hà Linh Chi, cô đừng ở đây làm bộ làm tịch, cũng đừng quá tự đắc như vậy!! Cô thử nhìn lại bản thân mình xem, chưa xét đến độ hoàn chỉnh của bên thể bên trong cơ thể, riêng việc cô đang mang thai thôi đã thua tôi một bậc rồi! Đấu với tôi, cô chỉ có con đường chết!!!”

“Nói nhiều như vậy để làm gì? Hay cô đang sợ thua tôi?”, Hà Linh Chi lên tiếng khiêu khích.

Hiển nhiên những lời nói này đã chạm vào lòng tự tôn của Lưu Kha Nguyệt, vốn cô ta và Hà Linh Chi là hai đứa trẻ hoàn toàn không liên quan đến nhau, nhưng lại vì một công trình nghiên cứu chết tiệt mà gắn chặt hai bọn họ lại, và vì cùng là đối tượng đưa vào thử nghiệm nên giữa bọn họ lúc nào cũng xuất hiện sự so sánh.

Trong khoảng thời gian Hà Linh Chi vẫn còn ở Huyết Sắc Bang, mặc dù không được tự tay nghiên cứu GEN của cô nhưng không hiểu lý do vì sao Robert Devon luôn luôn coi trọng quá trình kí sinh biến thể trong người cô hơn Lưu Kha Nguyệt, chính điều đó đã dần hình thành nên sự đố kị của cô ta đối với Hà Linh Chi.

Cho đến sau này, khi cô ta xuất hiện bên cạnh Phương Thần Phong với thân phận ‘bé con’, dựa vào tư liệu điều tra của thám tử về khoảng thời gian Hà Linh Chi bắt đầu chuyển đến Hắc Phong Bang, nhìn những bức ảnh chụp hằng ngày của cô được Phương Thần Phong chăm sóc, mặc dù thái độ của hắn ta luôn luôn lãnh đạm xa cách nhưng không dấu được sự quan tâm và chỉ dạy, điều này giống như một chất xúc tác khiến cơn ghen tức của cô ta đối với Hà Linh Chi càng lớn hơn.

Nhưng những điều đó vẫn nằm trong tầm kiểm soát của cô ta, phải cho đến tận ngày mọi chuyện bị Phương Thần Phong phanh phui, sau khi thấy được sự tuyệt tình của Cố Phong đối với mình, bản thân cô ta có biết bao nhiêu đau khổ, cô ta vì hắn mà có thể sẵn sàng làm mọi việc, thế nhưng đổi lại được cái gì?

Thậm chí Cố Phong hắn còn có ý định muốn chung sống lâu dài với Hà Linh Chi mà không quan tâm đến cha ruột của đứa bé trong bụng cô chính là kẻ thù không đội trời chung với mình, điều này chính là ngòi nổ dẫn đến sự hận thù của Lưu Kha Nguyệt đối với Hà Linh Chi ngày hôm nay, cô ta hận cô đến mức muốn tự mình kết liễu cô, muốn xem xem rốt cuộc Hà Linh Chi có cái gì hơn cô ta mà ai cũng xem trọng cô hơn.

Nghĩ đến đây Lưu Kha Nguyệt lập tức ra đòn tấn công đánh về phía của Hà Linh Chi, động tác dứt khoát, tốc độ chuẩn xác, cánh tay phải của cô ta vung tới muốn tấn công về phía bụng của cô. Nhận ra điều này, Hà Linh Chi lập tức lấy đà bật lùi lại đằng sau, đợi khi Lưu Kha Nguyệt ra đòn tiếp theo, cô liền khom người rồi ra một đòn đấm vào sườn trái của cô ta.

Lúc này Lưu Kha Nguyệt vẫn chưa kích phát biến thể mà chỉ dùng thân thủ thông thường cho nên sau cú đấm ấy của Hà Linh Chi, cô ta đã phải nhận lại một cơn đau đến tê tâm liệt phế. Bởi vì Hà Linh Chi đang bất lợi về cả thể lực cũng như tốc độ, nên mỗi đòn đánh ra cô phải đảm bảo được độ chuẩn xác một trăm phần trăm cũng như lực đánh phải đủ mạnh khiến đối phương suy giảm tinh lực.

Ngay sau đó, lợi dụng lúc Lưu Kha Nguyệt vẫn còn đang bị cơn đau ảnh hưởng, Hà Linh Chi lập tức lao tới dùng những lưỡi dao trên nhẫn của mình tấn công, nhưng có lẽ cô ta vẫn còn đủ nhanh nhạy để nhận ra nguy hiểm mà nghiêng người né tránh, kết quả cánh tay trái của cô ta chỉ bị rạch một đường dài, máu lập tức tuôn trào từ miệng vết thương.

Cứ như vậy với thân thủ tay mơ của Lưu Kha Nguyệt làm sao có thể đánh lại người được huấn luyện từ nhỏ như Hà Linh Chi? Rất nhanh sau đó trên người cô ta đã xuất hiện rất nhiều vết thương lớn nhỏ do cô gây ra. Đến nước này Lưu Kha Nguyệt không còn cách nào khác đành phải tự kích phát biến thể trong người, chỉ bằng một cái nhắm mắt cau mày, sau khi mở mắt ra màu mắt của cô ta đã trở thành màu xanh, các khối cơ trên cơ thể cũng xuất hiện những đường gân đỏ. Hà Linh Chi biết với tình thế hiện tại cô đang lành ít dữ nhiều, không để cô có thời gian suy nghĩ, Lưu Kha Nguyệt lúc này phía đối diện cũng đã tấn công tới, cánh tay hữu lực của cô ta vung lên cao như chuẩn bị giáng xuống một đòn trí mạng lên người Hà Linh Chi, không còn cách nào khác cô chỉ có thể di chuyển né tránh, nhưng so với tốc độ của Lưu Kha Nguyệt thì cô còn thua xa, chính vì thế không ít lần cô đã phải hứng chịu những đòn đánh tới của cô ta, mà mỗi lần như vậy bụng cô dường như lại có chút đau, điều này khiến Hà Linh Chi cảm thấy bất an và lo cho đứa con trong bụng của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.