Thấy cô không nói năng gì, Phương Thần Phong liền mỉm cười rồi nhướn người lên hôn vào trán Hà Linh Chi, vuốt vuốt mái tóc ngắn của cô, hắn nói:
“Chờ anh một chút, anh sẽ xong sớm.”
Nói xong, Phương Thần Phong liền đứng dậy đi vào phòng tắm, còn Hà Linh Chi vẫn như cũ nhìn ra ngoài ban công.
Sau khi tắm xong, Phương Thần Phong đi xuống phòng bếp mang đồ ăn lên cho cô, nhìn trong khay đồ ăn có hai phần ăn cô liền biết hắn cũng chưa ăn gì và muốn ăn cùng cô. Hà Linh Chi không nói gì mà từ từ đi lại bàn ăn, thái độ thờ ơ, cô chậm rãi ăn phần ăn của mình, cô phải ăn thì mới có sức để mà trốn khỏi đây. Phương Thần Phong thấy cô ngoan ngoãn như vậy thì mỉm cười hài lòng, nâng tay cắt miếng steak bò để trước mặt cô.
Kết thúc bữa ăn, Phương Thần Phong lấy khăn lau miệng cho Hà Linh Chi rồi tự mình thu dọn bàn ăn, phải nói là hắn vô cùng cẩn thận khi mà đến chiếc cốc uống nước hắn cũng không để lại mà dọn hết đi, xem ra hắn đang vô cùng để ý đến hành động của cô.
Trở lại phòng ngủ, Phương Thần Phong đem Hà Linh Chi đặt trong lòng, đặt cằm lên vai cô, hắn nhẹ nhàng hỏi:
“Hôm nay em thấy thế nào, đã khỏe hơn nhiều chưa?”
Nghe câu hỏi của hắn, Hà Linh Chi thờ ơ đáp:
“Bị giảm lỏng, bị cầm tù thì anh nghĩ tôi sẽ cảm thấy thế nào? Phương Thần Phong, rốt cuộc thì anh làm những điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-khoc-cua-phuong-thieu/2181621/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.