Đối với vụ cá cược kia, Hà Linh Chi tạm thời gác lại một bên rồi xử lý sau. Vấn đề hiện tại của cô bây giờ là hoàn thành xong khóa huấn luyện này càng sớm càng tốt. Cô đã từng hỏi Lâm Minh Thiện rằng liệu bản thân có thể rút ngắn thời gian huấn luyện lại được hay không thì chỉ nhận được cái nhìn khinh bỉ đến từ hắn, đến bây giờ cô vẫn nhớ như in câu nói mà Lâm Minh Thiện đã nói với mình hôm đó:
“Mới tiến bộ có chút xíu mà đã múa võ ra oai!!! Em cứ yên tâm đi, những chiêu thức mà tôi dạy cho em kể từ lúc bắt đầu đến bây giờ chỉ là những thứ cơ bản nhất. Đợi đến lúc vào cường độ chính rồi thì lúc đó em có cầu xin tôi kéo dài thời gian hay giảm nhẹ cường độ đi thì cũng không thể nào đâu!!!”
Quả thực đúng như những gì mà Lâm Minh Thiện đã nói, càng ngày độ khó của những bài tập mà cô tiếp nhận ngày càng cao, hầu như ngày nào kết thúc buổi tập luyện trở về phòng ngủ cả người cô đều có vô số vết bầm tím trên người.
Nhìn tình trạng của cô, Lâm Minh Thiện thân là anh trai cũng cảm thấy vô cùng đau lòng, nhưng cũng chẳng giám làm trái lệnh lão đại. Chính vì thế liền đặc biệt tặng cô một chai rượu mát – xa, chỉ mong sao thời điểm lão đại quay trở về những vết bầm đó sẽ kéo nhau biến mất khỏi người Hà Linh Chi, nếu không thì hắn cũng không thoát khỏi số kiếp bị lưu đày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-khoc-cua-phuong-thieu/2181500/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.