Vệ sinh cho Hà Linh Chi xong, nhìn xuống phía dưới, Phương Thần Phong thoáng cau mày rồi nói với cô:
“Vấn đề kia tự em xử lý đi.”
Chưa kịp thoát khỏi dòng suy nghĩ, Hà Linh Chi ù ù cạc cạc không biết hắn đang nói cái gì, ngơ ngác hồi lâu mới hiểu ra hắn đang nói về vấn đề gì liền đỏ mặt ấp úng:
“À… tôi biết rồi.”
…
Sửa soạn xong xuôi, hai người lần một lần nữa lên phi cơ rời khỏi Trung Đông.
Trong khoang nghỉ ngơi, Hà Linh Chi ngồi đối diện Phương Thần Phong trên chiếc bàn ăn, trước mặt cô bày toàn đồ bổ dưỡng giúp hỗ trợ khả năng phục hồi vết thương. Phía trước Phương Thần Phong đang cau mày đọc tài liệu mà Lâm Minh Thiện vừa đưa đến.
Không thèm để tâm đến Phương Thần Phong, Hà Linh Chi bây giờ đang tập trung vào xử lý đống đồ ăn trước mặt mình. Phương châm của cô từ trước đến nay vẫn là có sức khỏe thì có tất cả, có sức khỏe thì cô mới có thể thực hiện được nhiệm vụ, làm những gì bản thân thích.
Chính vì thế mà chiếc bàn ăn giờ đây giống như hai thái cực âm dương vậy.
Trên tay Phương Thần Phong hiện giờ là toàn bộ thông tin về Hà Linh Chi mà Lâm Minh Thiện điều tra được trong suốt thời gian qua. Từ thân phận thực sự của cô, cho đến quá khứ và một số bức ảnh chụp được khi cô đang tập luyện.
Năm sáu tuổi từ một trẻ mồ côi chính thức gia nhập tổ chức, trong vòng 4 năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-khoc-cua-phuong-thieu/2181450/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.